Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới
Chương 60 : Khám phá hang động
Ngày đăng: 23:34 21/04/20
Để có thể lấy được xác diêm giáp trùng, Ngô Nặc cũng liều, vắt óc nghĩ ra một chủ ý xấu đặc biệt.
Dụ giết.
Rải một lượng lớn dầu thông đã hòa tan ở xung quanh hang động, cắt đứt dây mây thừa ở cửa hang, bắt con mồi sống tới chỗ lối vào hang lấy máu, để máu chảy vào hang, đợi máu hấp dẫn một lượng diêm giáp trùng nhất định rồi, lại ném lửa châm dầu thông.
Diêm giáp trùng sợ lửa sợ sáng, lửa vừa cháy, diêm giáp trùng ở ngoài vòng lửa nhanh chóng tản đi, diêm giáp trùng trong vòng lửa lại không dám lao vào lửa lớn, Ngô Nặc và Bạch nhờ lửa lớn hình thành màn chắn, trong thời gian ngắn nhất dùng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt diêm giáp trùng, giữa chừng nếu chỗ nào thế lửa yếu, thì sẽ thêm dầu chỗ đó. Đợi sau khi giết sạch sẽ diêm giáp trùng trong vòng lửa, hai người lôi xác trùng bỏ vào bao tải, vỗ mông bay ra khỏi hang động.
Lúc này, vòng lửa cũng đã sắp tắt.
Chủ ý hơi độc chút, nhưng thu hoạch lại không kém.
Tuy hiện tại Ngô Nặc vì không đủ đẳng cấp, không cách nào kiểm tra thêm thông tin tường tận của diêm giáp trùng, nhưng cũng không trở ngại y tích trữ nó ở đó trước, chỉ cần có hàng, khu giao dịch tự do nhiều giao dịch giả như thế, còn sợ không tìm được người biết hàng sao?
Thời gian này đặc biệt nhiều công chuyện, mỗi ngày Ngô Nặc hận không thể ngã lên giường là ngủ, hiếm có vài lần vào khu giao dịch tự do, đều là tìm Vương Tam Hổ đổi gạo đổi đầu thương sắt đổi nồi sắt đổi xẻng sắt đổi xúc sắt đổi bao tải đổi dây thừng vân vân. Sheeta đã mấy lần tìm y mua quả nham, đều bị y dùng lý do không có hàng từ chối, Sheeta cho rằng y muốn tăng giá, nể tình em gái sau khi ăn quả nham quả thật đã có tác dụng, cắn răng tăng thêm 200 giao dịch tệ vào giá cơ bản, Ngô Nặc vẫn luôn miệng nói không có hàng, lúc này Sheeta mới tin y, khẩu cầu Ngô Nặc nhất định phải nghĩ cách lấy thêm quả nham cho hắn.
Vụ buôn bán không cần vốn, Ngô Nặc đương nhiên không hy vọng bỏ qua, nhưng gần đây quả thật quá bận rộn, không thể rút tay ra được.
Ngô Nặc bận không rút tay ra được hiện tại còn chưa biết, số xác diêm giáp trùng y vừa bán cho hệ thống trước đó, đã dẫn tới oanh động không nhỏ trong đoàn thể tiêu dùng đặc biệt nào đó trên hệ thống.
Y lúc này, trong đầu trong mắt toàn là muốn lừa thêm mấy đợt diêm giáp trùng.
Trình độ trí tuệ của diêm giáp trùng vô cùng thấp, nhưng dù có thấp cũng thông minh hơn trùng bình thường, bị Ngô Nặc và Bạch lừa mấy lần, đám diêm giáp trùng không mắc lừa nữa. Bất kể Bạch và Ngô Nặc thả bao nhiêu máu vào hang động, chúng đều trốn trong động, chỉ cần vừa ngửi được mùi dầu thông, chúng sẽ trốn trong hang động chật hẹp, không chịu vượt lôi trì một bước.
Ngô Nặc nghiêng đầu, ánh mắt chạm đúng vào Bạch, bốn mắt nhìn nhau, tai hai người đều hơi đỏ lên.
“Tai cậu đỏ rồi.” Bạch nói, ngón tay đen bẩn chọt lên gương mặt cũng đen bẩn của Ngô Nặc, vẻ mặt nghiêm túc, “Mặt cũng đỏ rồi.”
Chỗ ngón tay đi qua, Ngô Nặc cảm thấy một trận tê dại, máu nóng chảy lên đầu, trong lòng có thêm một cảm giác không thể nói rõ, không hiểu sao nhớ tới sáng hôm đó…
Ầm___
Ngô tiểu Nặc luôn tự hào da mặt dày lâu nay, từ tai đến mặt lẫn cổ đều đỏ bừng.
Thẹn quá hóa giận vỗ vuốt của Bạch đi: “Đừng động tay động chân.”
Bạch trở tay nắm lấy y, vẻ mặt nghiêm túc ngay thẳng: “Nhưng cậu thường xuyên động tay động chân với tôi, cậu sờ khắp toàn thân tôi rồi, tại sao tôi không thể sờ cậu?” Biểu cảm đặc biệt ngay thẳng, ngữ khí cứ như đang nói, đồ cậu có thể ăn tại sao tôi không thể ăn.
Ngô Nặc: … Thật muốn tìm một cái lỗ nào đó nhét tên khốn này vào! Đừng cho rằng giả vô tội thì có thể lừa được!
Mắt thấy Ngô Nặc sắp dựng lông, Bạch vèo một cái biến về đại miêu, kêu hai tiếng ngheo ngheo vô nghĩa, đôi mắt băng lam tròn trịa mang chút uất ức và vô tội phản phất như đang nói: Sao cậu có thể không thừa nhận?!
Ngô Nặc: … Thật muốn bóp chết con mèo thành tinh này!
Không còn do dự, Ngô tiểu Nặc thò đôi tay tội ác ra.