Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới
Chương 90 : Bắt đầu mới
Ngày đăng: 23:34 21/04/20
Chia xa gần một tháng, Bạch đại miêu vừa về đã không chút do dự lôi tiểu sứ thần của hắn ra trong trong ngoài ngoài gặm mấy lần, chỉ thiếu chưa gặm nát xương nuốt luôn.
Mà Ngô Nặc do trường kỳ kiên trì tu luyện [Thể thuật căn bản] [Thổ nạp pháp căn bản], tố chất thân thể sớm đã xưa không bằng nay, bị Bạch đại miêu thế này thế kia cả buổi tối, sáng hôm sau vừa tỉnh dậy vậy mà không khó chịu gì mấy.
Thời gian này, Bạch bên ngoài tuy không có mỹ thực để ăn, nhưng con mồi tươi sống lại không thiếu, kết quả của mỗi bữa no căng chính là, hắn ở bên ngoài bôn ba lâu như thế, không những không gầy đi ngược lại còn mọc thêm chút thịt, lúc ở hình người và dực hổ còn không nhìn ra gì, khi biến thành mèo con, bộ lông màu bạc óng ánh màu mỡ, toàn thân trên dưới là thịt, cảm xúc tốt đến khó tả.
Nhìn lại Ngô Nặc, nợ trả hết rồi, nhiệm vụ thu phục bộ lạc Đại Thạch cũng hoàn thành cực kỳ thuận lợi, đến lúc nhiệm vụ hoàn thành, cuối cùng nhân số tử vong không vượt quá mười người, vì Ngô Nặc phái Bạch đại miêu đi đưa thịt long thú cho mấy người già bộ lạc Đại Thạch mấy lần, những người đó tuy tạm thời vẫn ở lại bộ lạc Đại Thạch, nhưng hệ thống cuối cùng cũng tính họ vào trong thành quả nhiệm vụ của Ngô Nặc, không hề nghi vấn, những người già này không chỉ sống sót, còn nhờ tác dụng của Ban và Vân âm thầm cảm hóa đã sinh lòng quy thuộc bộ lạc Trường Hà.
Cuối cùng, sau khi hệ thống tổng hợp tổng kết, một phát nhập vào tài khoản 12830 điểm tích phân, cộng thêm số tích phân trong tài khoản trước đó, Ngô Nặc tốn 1000 điểm tích phân mở khu giao dịch tự do cấp hai và khu giao dịch hệ thống cấp hai, tích phân trên tài khoản bây giờ vẫn còn lại hơn 140000.
Trừ tích phân, Ngô Nặc còn nhận được một lần rút thưởng tùy ý, hiếm khi may mắn rút được một quyển công pháp__ [Minh tưởng pháp sơ cấp], khác với [Thể thuật căn bản] [ Thổ nạp pháp căn bản], bộ công pháp này đặc biệt tu luyện tinh thần lực, tu luyện cực kỳ không dễ, Ngô Nặc mày mò mấy ngày trời mới chậm rãi nhập môn, công pháp khó thì khó, nhưng hiệu quả quả thật phi phàm, mới tu luyện mấy ngày, Ngô Nặc cảm nhận rõ tốc độ tăng trưởng vu lực yếu ớt của mình đã nhanh hơn nhiều, nếu nấu thuốc dùng hết vu lực, vận hành theo công pháp này, tốc độ vu lực hồi phục sẽ nhanh gấp mấy lần trước đó.
Chỗ thần kỳ nhất của công pháp này nằm ở nó có thể tu luyện tùy thời tùy chỗ, tuy tiến triển rất chậm, nhưng thời gian dài, hiệu quả cũng rất khả quan.
Trước không nói công pháp, hiện tại một hơi kiếm được mấy trăm ngàn tích phân, đồ quá mắc, Ngô Nặc mê tài không nỡ mua, nhưng đổi chút gạo nuôi sống bản thân vẫn dư dả.
Nhưng chỉ ăn gạo, không có đồ ăn, còn cả ngày lo lắng cho lương thực của mọi người, làm sao còn có thể giống Bạch đại miêu mọc mỡ cả người. Y giảm mấy cân, không đói đến mức da mặt vàng vọt như mấy người trong bộ lạc đã không tồi.
Bạch sờ xương quai xanh rõ rệt trên thân thể của bảo bối sứ thần, đau lòng muốn chết, hôm sau vừa sáng đã đi mổ con chim thịt đực duy nhất giữ lại làm giống trong nhà, hầm một nồi canh chim thịt cho Ngô Nặc.
Canh chim thịt thật mỹ vị, Ngô Nặc vừa ăn vừa đau thịt.
Lần này Bạch về, còn mang theo tin tức thú triều, thú triều tuy to lớn, nhưng sau khi bắt đầu di dời, cho dù đi cả ngày lẫn đêm, tốc độ vẫn nhanh hơn nhân loại nhiều, mà các loại phi cầm phi long tốc độ nhanh đi đầu trễ nhất không quá mười ngày, nếu nhanh khoảng năm ngày sẽ đến bộ lạc Trường Hà.
Ngô Nặc ở một bên nhìn thấy, phải nói là chua lè, nhãn đao xoẹt xoẹt bay loạn về phía Bạch đại miêu.
Phụ nữ bộ lạc Trường Hà tuy phần lớn đều tư sắc bình thường, thậm chí với thẩm mỹ của Ngô Nặc mà nói là xấu, nhưng hiện tại người nhiều, còn có vài đại mỹ nữ muốn thân hình có thân hình, muốn tướng mạo có tướng mạo. Tuy những mỹ nữ này hầu như đều là giống cái thú nhân, chiều cao không ai thấp hơn 180, nhưng người thế giới này bình thường đều cao, có cơ bắp gì đó, người ta chính là thích loại đẹp khỏe!
Bạch đại miêu được phụ nữ hoan nghênh như thế, trở về nhất định phải quản chặt! Nếu hắn dám sinh con với những phụ nữ này, hừ!
Bạch đại miêu đang đấu, đột nhiên cảm thấy lưng phát lạnh, nhịn không được rùng mình, lỡ tay, suýt nữa vặn gãy cổ đối thủ.
Bạch đại miêu: “… Trượt tay.”
Thạch Hổ: “…” Có dám thành ý thêm chút nữa không?! Khốn kiếp (╯‵口′)╯︵┻━┻.
Bất kể trong nội tâm bi phẫn thế nào, đại lão hổ vẫn ủ rũ nhụt chí khập khiễng bốn chân tự ra khỏi vòng chiến.
Kế hoạch ban đầu là khiên chiến ba ngày, nhưng do Bạch đại miêu lực chiến đấu quá mức hung hãn, hơn nữa sau đó đánh đến mất kiên nhẫn, trực tiếp hóa thành hình thái dực hổ như tác nghiệt, trực tiếp dùng hình thể ưu tú KO tất cả đối thủ còn lại, chỉ dùng một ngày rưỡi đã kết thúc tỷ thí bình thường, dùng ưu thế tuyệt đối, lên làm thủ lĩnh mới của bộ lạc Trường Hà.
Trong cuộc tuyển chọn ‘công bằng’ này, thực lực dực hổ Bạch được hiển lộ hết, đừng nói bộ lạc hiện tại, cho dù trong những bộ lạc xung quanh Hắc Sắc sâm lâm, không một ai có thể là đối thủ của hắn.
Các thú nhân tôn sùng sức mạnh, tôn sùng cường giả, dực hổ Bạch có lực chiến đấu trác tuyệt, triệt để trấn trụ mỗi người trong bộ lạc, đánh tan chút tâm tư thậm chí còn chưa kịp nẩy mầm trong lòng vài người. Bắt đầu từ lúc hắn được chọn làm thủ lĩnh bộ lạc, bộ lạc dung hợp rất nhiều ngoại tộc này, đã chân chính dung hợp trở nên đoàn kết hơn.
Chỉ thủ lĩnh thôi còn chưa đủ, tiếp theo, Ngô Nặc phải làm, chính là xác thực thân phận thánh thú của dực hổ Bạch, để hắn trở thành lãnh tụ tinh thần của cả bộ lạc.