Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới
Chương 89 : Vây quét
Ngày đăng: 23:34 21/04/20
Sau khi Hàn Lục dẫn thủ hạ trốn vào Hắc Sắc sâm lâm, không đi vào rừng quá sâu, mà tìm một gò đất kín đáo, trốn sau gò đất, âm thầm theo dõi những người đang phạt cây xa xa, dự tính nhân cơ hội bắt một hai chục thuần nhân, làm thức ăn hôm nay.
Chỉ đáng tiếc những thuần nhân này lại ở chung với thú nhân, đối phương người nhiều thế mạnh, tụ lại một chỗ làm việc, cây cối trong rừng lục tục bắt đầu mọc mầm non, nhưng còn phải mấy tháng nữa mới đến lúc kết quả, không có thức ăn đương nhiên không thể đi sâu vào rừng, làm họ căn bản không thể hạ thủ.
Người bộ lạc Hàn Nham đều hiểu, chút ít người của họ căn bản không thể nào đánh lại những người bộ lạc Đại Thạch, nhưng Hàn Lục phải giết được dực hổ Bạch mới có thể yên tâm bỏ đi, thủ lĩnh có lệnh, những người khác cũng không dám đi.
Mãi đến gần tối, trong rừng cuối cùng truyền tới một chút âm thanh khác.
“Thủ lĩnh, hình như có thuần nhân qua đây.” Người nói thần sắc khá hưng phấn, tiếng sột soạt càng lúc càng gần, hắn bất giác lộ ra vẻ rục rịch muốn thử.
“Ừm, biết tụi mày đói rồi.” Đáy mắt Hàn Lục lóe qua tia tàn nhẫn, “Giữ lại hai người sống mang tới cho tao, những người khác toàn bộ thuộc về tụi mày. Nơi này cách chỗ ở của bộ lạc Trường Hà rất gần, bảo bọn chúng tay chân nhanh nhẹn chút, tất cả những kẻ qua đây, một tên cũng đừng thả chạy và đừng cho chúng kêu cứu.”
“Được, thủ lĩnh!” Nam nhân liếm đôi môi khô nẻ, sờ đầu lâu treo trên eo, trong hưng phấn mang theo chút tiếc nuối ly khai. So với yên hơi lặng tiếng săn giết những thuần nhân này, hắn càng thích giày vò họ, thưởng thức sợ hãi giãy dụa của họ trước lúc chết, tuyệt vọng khiến máu thịt họ càng ngon hơn.
Rất nhanh, gã đã truyền đạt mệnh lệnh của Hàn Lục xuống, những thú nhân sớm đã đói bụng đến mất kiên nhẫn, thay nhau hóa thành hình thú, lặng lẽ mai phục trong rừng rậm, chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất săn bắt bữa tối hôm nay.
Tốc độ đi của ‘bữa tối’ nhanh bất ngờ, đợi khi các thú nhân bộ lạc Hàn Nham phản ứng lại, ‘bữa tối’ đã lao tới trước mặt họ.
Má nó, căn bản không phải thuần nhân gì tới, mà là chiến sĩ thú nhân của đối phương! Những tên gian xảo này dùng vu dược che giấu khí tức thú nhân, giả thành thuần nhân.
Nhất định là Thử Đại Thử Nhị!
Hai tên phản đồ đáng chết đó!
Ý thức được mình đã bị bại lộ, mấy người bộ lạc Hàn Nham trừ âm thầm mắng chửi Thử Đại Thử Nhị, chỉ có thể liều mạng nghênh chiến.
Nỗ lực nhiều năm nay, vất vả cực khổ gầy dựng thế lực, trong một đêm hóa thành hư vô, ngay cả con trai bảo bối cũng chết, trong lòng Hàn Lục căm hận bộ lạc Trường Hà.
Hắn mang theo gần hai mươi người còn lại của bộ lạc, rời khỏi hang ổ, đến nương tựa bộ lạc Mục Nguyên.
Chuyện phát sinh ở bộ lạc Hàn Nham hoàn toàn không ảnh hưởng đến bộ lạc Trường Hà.
Sau khi khoai trắng có thể dùng ăn hết, Ngô Nặc và đại vu thương lượng, mở một hầm trữ giống khoai trắng, xem như lương thực phát cho mọi người. Lần lượt, cư dân cũ bộ lạc Trường Hà cũng mang các động vật giống đực khác ngoại trừ bò man trong nhà đăng ký giao cho bộ lạc, bộ lạc chọn một vài con khỏe mạnh giữ lại phối giống, còn lại giết hết, phân chia cho mọi người làm thức ăn.
Ngô Nặc còn dạy mọi người dùng dây mây và dây thừng bệnh lại thành lưới cá, khích lệ mọi người xuống sông bắt cá, đàn cá vất vả chịu đựng qua mùa đông toàn bộ gặp nạn.
May mà kỹ thuật vật liệu đan lưới có hạn, lưới đan ra lỗ rất lớn, bình thường cá dưới một cân đều dễ dàng chui ra chạy thoát, tóm lại không tạo nên săn bắt mang tính phá hoại.
Đợi thời tiết vừa chuyển ấm, những động vật trốn dưới bùn ngủ cả mùa đông cũng lục tục thức tỉnh.
Thịt rắn, thịt thú lí lạp, ếch thú, địa giáp long vân vân, lục tục xuất hiện trong nồi đá của mọi người.
Sau khi bùn đất rã đông hoàn toàn, nhiệt độ và độ ấm thích hợp, nhanh chóc thúc mầm hạt giống trong đất, chậm rãi, quanh khu rừng mọc ra cỏ dại có thể ăn, thời kỳ giáp hạt vẫn chưa tính là hoàn toàn qua, nhưng ngày tháng gian nan nhất đã kết thúc theo xuân về mặt đất vạn vật thức tỉnh, mọi người lại một lần nữa bận rộn.
Mà lúc này, dực hổ Bạch đã rời bộ lạc gần một tháng, cuối cùng xuất hiện trở lại trong bộ lạc.
Trước đó, ở nơi xa xôi, thú triều cực đại đã hoàn toàn thành hình, hùng hổ hiên ngang đi về phía bắc.
Tộc người lùn tràn đầy tinh lực theo sau lưng thú triều, men theo ký hiệu Bạch lưu lại cho họ trên đường, nhanh chóng đi về phía bộ lạc Trường Hà.