Việc Xấu Trong Nhà

Chương 6 :

Ngày đăng: 14:16 19/04/20


Ngày hôm sau, khi Phan Lôi đưa cháo quản gia nấu đến thăm Lục Chung,

người đàn ông với vẻ mặt trắng bệch tối qua đang tựa vào đầu giường hút

thuốc.



Vẻ mặt anh thảnh thơi, nét mặt vẫn hờ hững như cũ, dáng vẻ nuốt mây nhả khói khiến Phan Lôi hơi lạ lẫm.



Không ngờ Lục Chung còn hút thuốc.



Ho khan một tiếng, Phan Lôi đặt cháo xuống, “Thế, anh khỏe chút nào chưa?”



Lục Chung nhìn cô một cái, tiện tay dập tắt điếu thuốc.



Phan Lôi thở phào nhẹ nhõm.



Đã bệnh còn hút thuốc, không muốn sống nữa chắc.



Hơn nữa… ở bệnh viện có thể hút thuốc à?!



Bất quá, Phan Lôi không nói thẳng, hiện tại chưa đến lượt cô phải nói.



Lục Chung cũng coi như biết nghe lời, tự động dập tắt điếu thuốc.



Tâm trạng của Phan Lôi không hiểu sao lại tốt hẳn, mặt mày cũng thả lỏng hơn.



“Em mang cháo đến cho anh, anh ăn chút đi… Dạ dày còn đau không?”



Cô lấy bát nhỏ ra, múc một bát cho Lục Chung.



Lục Chung cúi đầu nhìn bát cháo trắng lóa, lúc này Phan Lôi rõ ràng thấy anh chợt lóe lên chút tâm tình.



Hình như anh… không thích ăn cháo nhỉ.



“Dạ dày anh không tốt, giờ chỉ có thể ăn cháo thôi.”



Ở trong lòng cười trộm, nhưng Phan Lôi vẫn không tỏ thái độ gì, đặt bát cháo lên tay Lục Chung.



Người đàn ông kia rủ mí mắt xuống, từ từ múc cháo trắng trong bát.



Anh ăn rất hăng say, nếu không phải anh hơi nhíu mày, Phan Lôi còn tưởng tia chán ghét thoáng hiện trong mắt anh chỉ là ảo giác của một mình cô.



Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng Lục Chung đang nhẹ nhàng húp cháo sùm sụp.



Phan Lôi ngồi một lúc liền cảm thấy rất ngượng ngùng nhưng cứ đi luôn

như vậy, hình như cũng không hay lắm, vì thế cô dứt khoát ngồi xuống

rảnh rỗi nói chuyện phiếm.



“Đúng rồi, tối qua người đến thăm anh là ai thế? Em chưa từng gặp.”



“…”



Lục Chung căn bản không phản ứng, ngay cả ngẩng đầu nhìn cô cũng tiết kiệm.



Phan Lôi hơi tức, anh trao đổi với người khác bằng tin nhắn thì được, còn đối với cô ngay cả tin nhắn cũng tiết kiệm sao?



Tính cách Phan Lôi coi như có chút trẻ con.



Càng nghĩ càng tức, cô dứt khoát móc di động trong túi áo ra, ‘tạch’ ‘tạch’ gõ vài chữ.



“Anh vẫn không chịu nói chuyện với em phải không?”



Đưa tới trước mặt Lục Chung, Phan Lôi bướng bỉnh lại quật cường trừng

anh, nếu anh không chịu nói, vậy cô cũng không nói là ok chứ gì.



Cuối cùng Lục Chung cũng ăn xong bát cháo trên tay, anh đặt bát xuống,

ngẩng đầu nhìn Phan Lôi, rốt cuộc nhận điện thoại sắp gãy mất trên tay

cô, thong thả đánh hai chữ.


Phan Lôi cười thầm, cố tình giày vò Lục Chung chơi.



Người lại nhích sang chỗ Lục Chung.



Quả nhiên anh bài xích cô, ngồi dịch sang bên cạnh.



Rất lâu sau, Phan Lôi cảm thấy mình hơi quá đáng.



Cô giống như đang ăn hiếp một đứa trẻ thành thật.



Rất nhanh, Phan Lôi đã điều chỉnh xong tư thế nằm hoàn hảo, còn đem một túi hồ đào to và thịt bò khô từ tầng dưới lên.



Nhưng vỏ hồ đào này khá cứng, cũng khó bóc.



Phan Lôi cắn một hồi, cả quai hàm đều đau, cuối cùng lại phát hiện ra tác dụng của Lục Chung.



Cô đẩy túi hồ đào đến trước mặt Lục Chung.



“Anh bóc giúp em được không?”



“…”



“Anh không nói gì nghĩa là đồng ý nhé.”



“…”



Sau đó, Phan Lôi chi lo ăn, xem phim, thuận tiện nhổ vỏ hồ đào.



Cô không phòng bị gì cả.



Chung đụng với Lục Chung một thời gian, cô phát hiện Lục Chung thật ra

rất hay ngượng ngùng, chỉ cần không phải trên giường, cô lại gần, anh

đều né tránh.



Thỉnh thoảng cô còn phát hiện anh đỏ mặt.



Cô thật sự không hiểu nổi người đàn ông kì quái này, anh đôi khi dứt

khoát, đôi khi ngượng ngùng, trên giường dứt khoát, dưới giường lại

ngượng.



Rất khó nắm mắt, cũng không khó ở chung.



Phan Lôi nghĩ, có lẽ cuộc hôn nhân này, cô sẽ có một thu hoạch bất ngờ.



Bộ phim tối nay chẳng hay chút nào.



Phan Lôi ngáp lên ngáp xuống.



Trái lại, Lục Chung giống như chưa xem dạng phim này vậy, hết sức chăm

chú, đến mức không biết từ lúc nào cô gối đầu lên cánh tay anh, anh cũng không phát hiện.



Kết quả của việc quá chăm chú là thời điểm kịch tính nhất, khi sát thủ

cuối cùng cũng xuất hiện giết người bừa bãi khiến Lục Chung sợ hết hồn.



Chợt xoay đầu sang bên này.



Phan Lôi vốn đang dõi theo gò má đẹp mắt của Lục Chung, đột nhiên bị anh chạm vào, chẳng có chút chuẩn bị nào. Vừa khéo, cô cũng hơi hé môi đỏ

đúng lúc chạm vào môi anh.



[1] Là trò chơi y như Pikachu nhưng lấy hình ảnh là vật nuôi.



[2] Phim cult: Dành cho số lượng người xem đặc biệt, được sáng tác

dựa trên ý tưởng cá nhân của đạo diễn và biên kịch, thường là cực kì khó hiểu và rất kén khán giả, tuy nhiên những ai đã thực sự hiểu thì sẽ rất hâm mộ dạng phim này (Theo Wikipedia).