Vĩnh Sinh

Chương 1179 : Đánh ra đi

Ngày đăng: 04:17 22/04/20


"Không!" Trí Quyền Mục Dã Chân thấy Phương Hàn trực tiếp thu hết mười tám khạp Phật Chi cấp bậc Thánh nhân, lập tức trong lòng phát ra một tiếng gầm rú rít gào xé nát tim gan.



Tuy rằng hiện tại hắn cùng Phương Hàn là tạm thời ở trong trạng thái hợp tác, nhưng bảo tàng là bảo tàng, hai người cùng chung một tâm trạng muốn thu lợi ích càng nhiều về phần mình.



Trí Quyền Mục Dã Chân ngàn vạn lần không nghĩ tới: Phương Hàn tiến vào chẳng những không bị lực ép của phật quang chút nào, thậm chí còn có thể không ngừng hấp thu phật quang vào trong cơ thể hắn.



Hắn kiệt lực muốn tới gần thi hài Phật Hoàng thu lấy bảo bối, nhưng nửa bước khó đi, mà Phương Hàn thu lấy pháp bảo dễ dàng nhàn nhã như đi dạo trong sân nhà. Nhìn thấy một màn như vậy, lúc này ngay cả một ngụm nước canh hắn cũng nuốt không trôi.



Điểm quan trọng là nếu Phương Hàn thu được bảo bối, hoàn toàn có thể một kiện cũng không chia cho hắn, bởi vì dựa theo danh phận: Ở bên ngoài, Phương Hàn một mình chống lại Tiểu Thạch Hoàng, Võ Bá hồi lâu, để cho rất nhiều Thánh tử đều thấy ở trong mắt. Là Phương Hàn tranh thủ thời gian cho hắn, nếu dưới tình huống như vậy hắn cũng không có lấy được pháp bảo, ngược lại để rơi vào tay Phương Hàn, một khi truyền ra ngoài mọi người đều sẽ cho rằng hắn vô dụng, mà không phải là Phương Hàn vô tình vô nghĩa.



Nghĩ tới điểm này hắn bực tức khó chịu đến thiếu chút nữa hộc ra một ngụm máu tươi.



"Trí Tuệ Quang, chiếu sáng tương lai, Trí Quyền Ấn!"



Trí Quyền Mục Dã Chân đột nhiên bùng nổ, toàn thân pháp lực ngưng tụ thành một cự quyền, quyền này là Trí Tuệ Quyền, kết hợp cùng phật quang, tràn ngập thiên cơ.



Trên thi thể Phật Hoàng phát ra uy nghiêm dường như cảm giác được cổ trí tuệ thiên cơ này, không ngờ có một loại xu thế mặc nhiên đồng ý, giảm bớt một ít áp lực cho hắn.



- Trí tuệ của Mục Dã huynh quả nhiên cao minh, có thể được Phật Hoàng Phật môn thừa nhận. Chúng ta hãy so tài đi, xem ai thu được nhiều pháp bảo hơn.



Phương Hàn cười ha hả, trên tay cũng không dừng lại chút nào, phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật phát ra hào quang càng ngày càng rực rỡ, vô cùng chói lọi, tăng nhân trẻ tuổi mặc tăng y màu vàng kia càng ngày càng rõ nét, tiếng ngâm lại to rõ vang vọng hơn.



"Tiên hữu tạo hóa hậu hữu thiên,



Tự tại canh tại tạo hóa tiền,



Sinh lai chích hữu thập bát tuế,



Nhất cá hỗn độn thị nhất niên."



(Tạm dịch:




Trong khoảnh khắc đó, Mục Dã Chân liền có vài phần ý động.



"Không xong!"



Trong lòng Phương Hàn bỗng dưng cảm nhận được một mối nguy cơ thật lớn, hắn trí tuệ thông minh cỡ nào, hơi suy nghĩ một chút lập tức liền hiểu được tiền căn hậu quả. Nếu đúng lúc này Mục Dã Chân gia nhập trận doanh đối phương chống lại mình, thì mình cũng đừng mơ tưởng đoạt được pho chí bảo này.



Ầm!



Lực lượng cực lớn vô cùng vô tận từ trong thân thể hắn bùng phát ra, ngay lập tức hắn đột nhiên đánh ra Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền ba mươi ba lần chiến lực.



Toàn bộ bên trong điện đường Phật môn, toàn bộ không gian trong Đại Hùng Bảo Điện đều là bóng dáng của hắn, lực lượng mang tính hủy diệt công kích khắp nơi. Lúc này tu vi của hắn đã là Bán Thánh, thậm chí có thể chạm tới chân chính Thánh nhân, bộc phát ra ba mươi ba lần chiến lực rốt cuộc lợi hại biết bao? Tương đương với ba mươi ba Bán Thánh ra tay cùng một lúc.



"Mau lui! Đây lực lượng gì, nếu ta dụng phải chỉ sợ lập tức chết ngay!" Trí Quyền Mục Dã Chân cũng cảm nhận được mối nguy hiểm, trên mặt rất nhanh biến sắc, thân thể không tự chủ được liên tục lui về phía sau.



Mà đúng lúc này, Phương Hàn đã xoay người lại phát động công kích nhắm vào Võ Bá Hoàng Phủ Phi, Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi.



- Hai người các ngươi thật đúng là muốn chết, tưởng thực lực của ta chỉ có thế thôi sao? Hiện tại sẽ cho các ngươi mở mang tầm mắt biết cái gì gọi là Võ đạo chân chính.



Trong lúc công kích, Phương Hàn truyền ra từng đợt từng đợt ý niệm cường đại.



"Liều mạng!"



Đến lúc này đầu óc Võ Bá, Tiểu Thạch Hoàng đều trống rỗng, chỉ thấy Phương Hàn đầu đội trời chân đạp đất, lực lượng cực lớn cuồn cuộn mà đến, không thể ngăn cản, hai người lập tức vận dụng toàn lực liều mạng chống đỡ một quyền của Phương Hàn.



Tiểu Thạch Hoàng bộc phát ra ước chừng mười ba lần chiến lực, còn Võ Bá thì lại bộc phát ra mười lăm lần chiến lực.



Lực lượng của ba đại cao thủ va chạm cùng một chỗ biến thành một lốc xoáy, toàn bộ bảng hiệu Đại Hùng Bảo Điện thoáng cái bị nổ tan thành bột phấn, Điện thờ Tử Ma Chân Kim khắp nơi đều lộ ra vết nứt.



Bịch! Bịch! Liên tục hai tiếng vang, không ngờ thân thể Tiểu Thạch Hoàng, Võ Bá lại bị Phương Hàn đánh bay đi, theo cửa điện thờ bay vèo ra ngoài, ở trên không trung phun ra máu tươi tung tóe. Chỉ một chiêu hai người bại trận.