Vĩnh Sinh

Chương 1180 : Thu thân thể Phật Hoàng

Ngày đăng: 04:17 22/04/20


- Sát! Tiến vào kho báu chiếm bảo tàng đi!



- Bên trong kho báu Phật môn này bảo tàng phi thường nhiều, chỉ cần được một món cũng có thể có được một phần lớn số mệnh Phật môn, tu thành thần công, sau khi ra ngoài muốn làm gì thì làm không ai địch nổi.



- Chính xác, bảo khố này đối với môn phái chúng ta có tác dụng cực kỳ trọng yếu.



- Chúng ta cùng nhau kéo rốc vào trong đó đi! Mấy người Tiểu Thạch Hoàng, Phong Duyên, Võ Bá, Trí Quyền cũng phải nhượng bộ lui binh.



Ở bên ngoài Kho báu, khắp nơi nơi đều là thanh âm tiên thuật bùng nổ liên tiếp, quả thực giống như thuốc nổ bình thường. Một số Thánh nhân, Hoàng giả chuyển thế thực lực cao thâm, liền phóng vọt tới trước đại điện, ý đồ công phá xé rách không gian phật quang.



Dẫn đầu là một số lãnh tụ Thánh tử Độc Cô thế gia, Công Dương thế gia, Thiên Nhai Phái, Thái Nhất Môn...



Bọn họ vừa mới vọt tới cửa, đột nhiên từ bên trong phóng vọt ra một đạo thần quang vô địch, kinh thiên động địa, bùng nổ mà ra, kèm theo thân thể Tiểu Thạch Hoàng, Võ Bá bay ra ngoài, va chạm ngay bên trong lãnh tụ Thánh tử. Lập tức thân thể mấy Thánh tử lãnh tụ liền bị nổ tung ngay tại chỗ, liên tiếp phát ra tiếng kêu thảm thiết, một số pháp bảo ở trên không trung cũng bị nổ tung biến thành bột phấn.



- Đây là cái gì? Võ Bá, Tiểu Thạch Hoàng đều bị người đánh bay đi? Ai công kích? Là ai? Chẳng lẽ là Phong Duyên, hay là cấm chế trong bảo tàng Phật Môn?



Rất nhiều lãnh tụ Thánh tử vội vàng né tránh, thiếu chút nữa bị dọa cho chết tươi.



Mỗi người đều kinh hãi đứng sững tại chỗ, do dự không dám xông vào trong đó.



Mà hai đại cao thủ Tiểu Thạch Hoàng, Võ Bá thì hộc ra từng ngụm từng ngụm máu tươi, sau đó khoanh chân ngồi ngay trên không trung, cố sức điều tức, dường như bị thương không nhẹ.



Bên trong Đại Hùng Bảo Điện, Phương Hàn bộc phát ra ba mươi ba lần chiến lực đánh tan liên thủ của Tiểu Thạch Hoàng, Võ Bá. Luồng lực lượng đó cũng chấn ép Mục Dã Chân ra ngoài. Còn lại một mình Phương Hàn không hề chần chừ chút nào, dựa vào dư ba chiến lực, lại lần nữa thúc dục Tạo Hóa Thần Quyền, ba mươi ba hư ảnh quay chung quanh thân hình Thiên Thiện Phật Hoàng, tiến hành công kích trực tiếp.



Răng rắc!



Ước chừng trong ba lần hô hấp, hắn đánh ra cả ức quyền, thi triển ra chiến lực hơn cả trăm lần. Rất nhiều bổ thiên tinh vụ bị trực tiếp luyện hóa tiến vào trong thân thể, bổ sung cho chiến lực tiêu hao và pháp tắc đứt đoạn.



Mười tám khạp Phật Chi cấp bậc Thánh nhân kia, cũng đủ giúp cho hắn thi triển ra chiến lực vô cùng vô tận vô hạn chế.



Một quyền rồi lại một quyền, rốt cục Thất Bảo đài sen không chịu nổi, vỡ nát từng chút một. thân thể Thiên Thiện Phật Hoàng rời khỏi đài sen.
Lần này lấy được bảo tàng Phật Môn, đạo phù lục này có công rất lớn. Nếu không có đạo phù lục này chỉ sợ không có cách nào trấn áp thi thể của Thiên Thiện Phật Hoàng.



- Là Phong Duyên, cuối cùng hắn thu được bảo tàng!



- Ngay cả Điện thờ, toàn bộ đều bị hắn nuốt sạch, thật là lợi hại! Với lực một người ngăn chặn công kích của Tiểu Thạch Hoàng cùng Võ Bá, để Mục Dã Chân tranh thủ thời gian. Nhưng bản thân Mục Dã Chân cũng phải chịu thua kém, không có thu được pháp bảo, ngược lại hắn ở sau lại vượt lên trước.



- Mục Dã Chân tuy rằng được xưng là Trí Quyền, là kẻ trí tuệ, nhưng dù sao thực lực không bằng người thì chịu thôi! Phong Duyên này chỉ sợ là đệ nhất nhân từ xưa đến nay.



- Vốn Phong Duyên đã đủ lợi hại, bây giờ còn thu được thi thể của Thiên Thiện Phật Hoàng, vậy không phải càng thêm lợi hại sao? Tuy nhiên thi thể Thiên Thiện Phật Hoàng này, rất khó luyện hóa đây! Cho dù là Thánh nhân, chỉ sợ cũng cần hơn mười vạn, thậm chí trăm vạn Thiên giới năm, mới có thể đủ thời gian dần dần luyện hóa.



- Hắn mang theo người bảo bối này, không luyện hóa được thì trước sau cũng là mối họa lớn, sẽ là đích ngắm của vô số người. Cho dù là một ít Thánh nhân trưởng lão trong Vũ Hóa Môn, cũng sẽ dòm ngó bảo bối của hắn, bởi vì mức độ khó khăn của Thánh nhân đột phá tới Hoàng giả Chí Tiên không phải bình thường.



- Không phải là một chuyện tốt.



Nhìn thấy Phương Hàn xuất hiện, rất nhiều Thánh tử đều hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Không hề nghi ngờ, Phương Hàn là người lấy được bảo tàng.



"Những Thánh tử này bàn luận cũng là ở trong tình lý, ta phải mau chóng luyện hóa thi thể Thiên Thiện Phật Hoàng. Trước hết phải dung nhập những tiên khí tuyệt phẩm mới thu được kia vào bên trong chí bảo Tam Thập Tam Thiên."



Phương Hàn tai mắt vô cùng thông linh. Thân thể hắn là vô số tinh thể thần quốc cấu tạo thành. Những tinh thể thần quốc đó mỗi một cái chẳng khác nào là tai mắt của hắn, bất cứ lúc nào cũng đều truyền tới tin tức thu nhận ở trong thiên địa.



Những tin tức này hội tụ thành dòng thác lũ, vận chuyển suy tính khiến cho hắn mỗi thời mỗi khắc đều nắm giữ ảo diệu của vận chuyển đại đạo.



Đây là chỗ vô địch của hắn.



Đầu tiên "Diệt Pháp Giới Đao" ở trong cơ thể hắn từng chút một phân giải, khí linh trong đó phát ra tiếng kêu thảm thiết, rồi trực tiếp bị tan rã đánh nhốt vào trong Chu Thiên Nghi.



Pháp tắc Nguyên Tiên linh quang bất diệt cường đại thẩm thấu tiến vào trong đó, Chu Thiên Nghi vốn đã là tiên khí bán tuyệt phẩm, chiếm được trợ giúp lần này trực tiếp tấn chức thành tuyệt phẩm.



Phương Hàn chấn động toàn thân, chỉ cảm thấy con đường tương lai càng thêm rõ ràng.