Vĩnh Sinh
Chương 225 : Liên thủ
Ngày đăng: 04:07 22/04/20
Vô Sinh Kiếm Phái là một môn phái từ thượng cổ, một môn phái không chính cũng không tà. Kiếm thuật của kiếm phái này có thể nói là đệ nhất thiên hạ, đoạn tuyệt toàn bộ thiên cơ trong trời đất, hoàn toàn nghịch thiên, những người từng tu luyện Vô Sinh Kiếm Đạo đều là những người kinh tài tuyệt diễm, có thể dùng lực lượng một kiếm mà càn quét thiên hạ, chém ngang hết thảy mọi sự ngăn trở. Một kiếm thuật nghịch thiên như vậy không phải ai cũng có thể luyện thành cho nên Vô Sinh Kiếm Phái cũng chỉ có thể nhất mạnh đơn truyền, mỗi một đời chỉ có một người duy nhất.
Nói cách khác, hiện giờ Mạnh Thiểu Bạch chính là chưởng môn của Vô Sinh Kiếm Phái, đồng thời cũng là chân truyền đệ tử, trưởng lão, thái thượng trưởng lão… Hắn là một tư lệnh không có quân.
Đương nhiên, vì vậy mà hắn không có chút vướng bận gì khi làm đệ tử của Vũ Hoá Môn.
Bởi vì hắn hi vọng sau này khi tu luyện đến Trường Sinh Bí Cảnh có thể tranh đoạt chức vị chưởng giáo với Hoa Thiên Đô.
Chức vị chưởng giáo Vũ Hoá Môn không phải là tầm thường.
Hiện giờ Mạnh Thiểu Bạch lấy Phương Hàn để thử kiếm cũng là vì chuyện tranh đoạt chức vị chưởng giáo. Bởi vì hắn cảm giác được Phương Hàn cũng là một trong những nhân tuyển có thể tranh đoạt chức vị chưởng giáo sau này.
Hiện tại trong các chân truyền đệ tử của Vũ Hoá Môn, Hoa Thiên Đô chính xếp hạng nhất không ai có thể cạnh tranh với hắn, tiếp theo là Mạnh Thiểu Bạch, rồi tới Phương Thanh Tuyết cũng đuổi sát phía sau. Phương Hàn thì có tốc độc phát triển thực quá mức kinh người, tiềm lực khiến cho người khác không thể xem thường.
Sau mấy trăm năm, Chưởng giáo đương thời của Vũ Hoá Môn là Phong Bạch Vũ nữa sẽ thoái ẩn trở thành thái thượng trưởng lão, tu luyện ở một nơi sâu trong Vũ Hoá Thiên Cung, theo đuổi tiên đạo. Trong mấy trăm năm này, Hoa Thiên Đô, Mạnh Thiểu Bạch, Phương Thanh Tuyết, Phương Hàn, thậm chí là Nam Vạn La, Bắc Dao Quang, Tây Già Lam, Đông Linh Tiêu đều có thể tu luyện đến trường sinh bí cảnh, trở thành một tồn tại muôn đời.
Đến lúc thì việc tranh giành chức vị chưởng giáo chắc chắn sẽ phi thường kịch liệt.
Hiện giờ Mạnh Thiểu Bạch lại động thủ trước, cũng không phải hắn muốn giết Phương Hàn mà chỉ muốn đánh bại Phương Hàn, dùng thủ đoạt tuyệt sát của Vô Sinh Kiếm Đạo gieo vào trong tâm Phương Hàn một hạt giống thất bại. Hiện giờ hắn tự nhiên là không thể giết Phương Hàn được, nếu không thì sẽ vi phạm môn quy, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Kiếm chiêu mà hắn đang sử dụng là chiêu lợi hại nhất trong Vô Sinh Kiếm Đạo. Phá Không Sát! Tất cả pháp lực, thần thông đều ngưng tụ lại trên thân kiếm, tạo thành một lực trường mạnh mẽ, một lĩnh vực làm cho Phương Hàn lâm vào cảnh chắc chắn phải thua.
Phương Hàn cũng không ngờ rằng kiếm thuật của Mạnh Thiểu Bạch lại hung mãnh như vậy. Một kiếm đánh ra giết chết tất cả, tất cả không khi đều bị ép lại, dồn nén, vô cùng vô tận hư không đều bị dồn nén, có dấu hiệu sụp đổ. Kể cả cương khí, pháp lực, thần thông, thân thể, thậm chí là Huyết Dạ Chi Vương đều bị kiếm kia của Mạnh Thiểu Bạch hút đi.
"Hay lắm!" Tinh Vân Bảo Bảo nói, "Quần Tinh Môn chúng ta có một ít sản nghiệp trong Thái Bạch Thành, nghỉ ngơi ở đó thì không phải sợ có ai quấy rầy, có thể an tâm tu luyện."
"Đã như vậy thì đi thôi!" Phương Hàn gật gật đầu, đi theo Tinh Vân Bảo Bảo, chỉ chốc lát sau đã thấy được một toà tháp cao, bốn phía đều được khảm nạm những khối thuỷ tinh, hình thành một trận pháp lập loè tinh quang. Khi ý niệm của Phương Hàn vừa muốn tiến vào bên trong thì bị lực lượng của những ngôi sao bao quanh toà tháp bao trùm lấy rồi hút vào bên trong, vô cùng lợi hại.
Tu sĩ bình thường thì không thể nào cường hoành tiến vào trong toà tháp này được.
Nhưng mà Tinh Vân Bảo Bảo có Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc, chỉ hơi chớp động một cái liên có thể xuyên qua tinh quang, hạ xuống một đại điện ở trên đỉnh tháp, rất là dễ dàng.
Phương Hàn cũng cảm giác được lực lượng của vô số ngôi sao bao phủ lấy toàn thần, truyền vào trong người hắn, rất thích hợp để hắn tu luyện thần thông Bàn Vũ Đại Lực.
"Đây là tháp Hạo Tinh, chúng ta xây dựng rất nhiều toà tháp như thế này trong Đại Huyền đế quốc. Bất quá hàng năm phải nộp thuế bằng đan dược cho hoàng thất của Đại Huyền đế quốc, mà đế quốc này sẽ cống hiến cho Thái Nhất Môn." Sau khi thu lại thần thông, Tinh Vân Bảo Bảo dùng bộ dáng thành thục nói chuyện với Phương Hàn.
"Đó là chuyện đương nhiên, nếu không thì Thái Nhất Môn sẽ không để Quần Tinh Môn xây dựng toà tháp này." Phương Hàn khoanh chân ngồi xuống, lấy ra Cửu Thiên Tức Nhưỡng Tinh rồi thúc giục Thổ Hoàng cương khí bao trùm lên nó.
Ca sát ca sát! Khi Thổ Hoàng cương khí vừa bao trùm lên Cửu Thiên Tức Nhưỡng Tinh thì nó liền không ngừng giải thể, hoá thành nguyên khí thổ hệ, sáp nhập vào trong cương khí của Phương Hàn, dần dần Thổ Hoàng cương khí của hắn từ một hợp chất đơn giản biến thành một thể phức tạp, giống như long, lại giống như xà, loáng thoáng xuất hiện những cái vẩy lấp lánh.
"Di? Diêm! Sao ngươi lại không thôn phệ Đại Phạm Quang Minh Thuyền?" Đúng lúc này, Phương Hàn phân thần quan sát quá trình tu luyện của Diêm, thì thấy Diêm đang hút lấy thuần dương khí của Đại Phạm Quang Minh Thuyền nhưng không thôn phệ cả con thuyền.
"Ta cũng chỉ cần thuần dương khí của nó, sau khi hấp thu thuần dương khí thì phát hiện ra tài liệu chế tạo con thuyền này cũng không phải tầm thường, so với tài liệu chế tạo Ngũ Ngục Vương Đỉnh còn trân quý hơn rất nhiều, ta không thể tiêu hoá được. Không thể tiêu hoá một cách dễ dàng như Kim Quang Liệt Hoả Kính."
Móng vuốt của Diêm khẽ vung vẩy một chút nói: "Tài liệu của con thuyền này không chừng có khả năng giúp Ngũ Ngục Vương Đỉnh tấn thăng trở thành đạo khí."