Vĩnh Sinh

Chương 389 : Lão nhân toán mệnh

Ngày đăng: 04:09 22/04/20


"Cái gì mà tâm ma với không tâm ma. Không ngờ có thể nghe những lời về tu luyện từ một nghệ nhân giang hồ, tưởng có thể lừa dối được một người tu luyện như ta sao?" Phương Hàn thầm cười lạnh trong lòng, cũng tùy ý để cho lão nhân nói, chỉ là luôn chú ý luồng thần niệm cường đại ở trên bầu trời. Long đạo nhân và Mộc đạo nhân rất cần thận tra xét, không chịu rời đi.



Hiển nhiên là Chuyển Thế Đầu Thai Quyết của Phương Hàn đã phát huy tác dụng, ần dấu được hoàn toán khí tức của hắn, bằng không thì lần dừng lại này đã đủ cho hai đầu sỏ muôn đời phát hiện ra hắn rồi.



"Người trẻ tuổi thấy sao? Ta nói trúng rồi phải không? Ngươi mới vừa vượt qua được kiếp số thì lại có một kiếp số mới?" Thấy tướng số thấy Phương Hàn trấm mặc không nói gì ngón tay lại tiếp tục gõ lên mặt bàn.



"Phải làm sao thì mới có thể vượt qua kiếp số?" Phương Hàn tùy ý hỏi, dù sao thì nói chuyện với lão nhân này chỉ là đùa chơi mà thôi. Chờ khi Long đạo nhân và Mộc đạo nhân đi rồi thì hắn liền bỏ chạy ngay lập tức.



"Khó! Khó! Khó!" Lão nhân khoát tay, thấy Phương Hàn tin tưởng thì trên mặt lại hiện ra vẻ mỉm cười, tựa hồ thấy được một con cá cắn câu, liên tục nói liền ba chữ khó rồi im lặng.



Phương Hàn thấy một màng này thì tâm lại thầm cười lạnh, giả bộ như sợ hãi nói: "Gần đây ta quả thật có gặp vài tai nạn, cao nhân một câu đã nói ra được. Hy vọng người giúp ta tính toán, xem làm thế nào mới có thể giải trừ nguy nan?" Nói xong lại móc ra một thỏi bạc đặt lên.



"Ừm! Cái này cũng không tệ!" Lão nhân cầm bạc trong tay xem xét, thấy nặng nặng thì thỏa mãn nở ra nụ cười, "Như thế này, đây là lần đầu tiên ta phá lệ giúp ngươi giải trừ nguy nan. Trước tiên ta sẽ viết một đạo linh phù, sau đó đốt đi thì nguy nan của ngươi sẽ được giải trừ. Có đều nguy nan của ngươi sau này còn rất nhiều. Nếu như sau này còn muốn tìm ta giải nạn thì cũng chỉ không phải chỉ là bao nhiêu này đâu."



"Muốn lừa bịp lấy thêm tiền của ta? Nếu như ta thực sự là thư sinh trong thế tục thì có lẽ bị lừa rồi. Có đều đây cũng chỉ là tiêu khiển mà thôi." Phương Hàn liền đáp lại: "Đương nhiên, chỉ cần người có thể giúp ta tiêu tai, sau này ta sẽ không quên trả ơn người, nếu như không tiêu được tai kiếp, ta sẽ nói rằng ngươi lừa ta, đưa đến nha môn xét xử. Nếu như lại phải thụ hình thì với thân thể này sợ là sẽ đi đời nhà ma đó."



"Ha ha, người trẽ tuổi, ta sẽ không lừa gạt ngươi."



Lão nhân sắp xếp lại bút ngiên trên mặt bàn, bày ra văn phòng tứ bảo, trải rộng một tấm giấy vàng bắt đầu vẽ một đạo phù lục vặn vẹo, quanh co, cũng không biết là cái gì. Dù sao thì Phương Hàn cũng chưa từng nhìn thấy một đạo phù lục như vậy.



"Phương Hàn! Ngươi nói chuyện với lão nhân lùa đảo đó làm cái gì, lại còn cho đi hai thỏi bạc nữa. Người ta xem ngươi là một tên ngốc rồi. Dạo chơi nhân gian cũng như một trò chơi. Năm đó khi Hoàng Tuyền Đại Đế dạo chơi nhân gian đã đùa giỡn không biết bao nhiêu người, làm điên đảo bao nhiêu chuyện."




Vừa mới đốt xong, gió lớn thổi qua liền đem tro tàn của tờ giấy thổi tung lên trời. Phương Hàn thấy vậy thì lắc đầu.



"Long đạo nhân đó là gì?"



Mộc đạo nhân đang dùng thần niệm rà soát, tìm kiếm tung tích của Phương Hàn, qua được một thaong1 thời gian, hắn đã không nhịn nổi, cũng chuẩn bị thôi động pháp bảo, pháp lực luyện hóa toàn bộ phương viên mấy ngàn dặm này.



Nhưng khi hắn chuẩn bị luyện hóa thì gió lớn ở bên dưới cuốn lên một đạo phù lục. Đạo phù lục này vặn vẹo như rồng rắn, trên bề mặt viết một loại văn tự khó hiểu.



Hắn chưa từng thấy qua loại văn tự này bao giờ.



Long đạo nhân đảo mắt nhìn lại, rồi vung tay lên, cương khí bay ra ngưng tụ thành một bàn tay khổng lồ chộp về phía đạo phù lục này. Nhưng mà khi vừa mới tiếp xúc với loại phù lục này thì nó liền phát nổ mạnh mẽ, biến thành hoa lửa đầy trời, tạo thành những đốm sáng lưu ly. Từ trong hư không hiện ra những đoạn cầu vồng bắc ngang Đông, Tây, Nam, Bắc.



Trong nháy mắt đó, Long đạo nhân và Mộc đạo nhân thấy mình như chìm trong một thế giới mộng ảo.



"Không tốt, tâm ma của ta!"



Mộc đạo nhân phát hiện trước tiên, trái tim nhảy thót lên, tựa hồ muốn nổ tung. Hắn cảm giác được bản thân rơi vào một thế giới ảo mộng, không thể nào tự thoát ra được. Dần dần rơi vào trogn mê mang. Biết rõ là mơ vẫn không tỉnh lại được.



Đây là tẩu hỏa nhập ma, chỉ khi bị tâm ma áp chế hoàn toàn mới sinh ra hiện tượng như thế này.