Vĩnh Sinh
Chương 632 : Tàn phiến của Tạo Hóa thần khí
Ngày đăng: 04:11 22/04/20
"A! Thao Thiết, mau xuất thủ cứu ta!"
Côn Bằng dùng hết lực lượng toàn thân muốn đào thoát khỏi bàn tay Phương Hàn, thậm chí nghĩ muốn biến thành chân thân Côn Bằng, thế nhưng đều vô ích. Phương Hàn thiêu đốt trọn vẹn mười vạn năm tuổi thọ thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật, quả thực như thấy thần sát thần, thấy phật giết phật, chính thức đứng trên thế bất bại.
Mặc dù Côn Bằng là thái cổ thần thú, thế nhưng đối mặt với loại lực lượng này vẫn nhỏ yếu giống như một con kiến.
"Giết!" Lúc này Thao Thiết cũng cảm thụ được tiếng gào thảm của Côn Bằng, bởi vì hắn cũng như Nê Bồ Tát sang sông, bản thân khó có thể bảo toàn, cánh tay còn lại của Phương Hàn đã bao phủ tới chỗ hắn, ùn ùn kéo đến, nhật nguyệt lu mờ, trọn vẹn đánh cho thiên địa sụp đổ, tái tạo luân hồi.
Thao Thiết rống, tuổi thọ trên người một lần nữa được thiêu đốt, một luồng sóng như thực khí từ trong thân thể vọt ra, trên người của hắn cư nhiên xuất hiện răng nanh sắc bén! Không sai, răng nanh đâm ra từ trong thân thể, đâm ra từ trong mỗi một lỗ chân lông, biến thành một đầu quái vật trên người mọc đầy răng nanh.
Xì!
Thân thể của hắn run lên, những răng nanh kia đều bắn về phía Phương Hàn.
Đây là sát chiêu của hắn.
"Đúng là đồ ngu, ta thiêu đốt mười vạn năm tuổi thọ đổi lấy lực lượng, giờ khắc này cơ hồ là vô địch, căn bản ngươi không thể nào đối kháng được, nếu cảnh giới của ngươi tăng thêm một bậc nữa nói không chừng có thể đào thoát giữ được tính mạng, thế nhưng hiện tại cảnh giới của ngươi giống như ta, đều là Trụ Quang Cảnh lĩnh ngộ pháp tắc thời gian. Căn bản không có khả năng thoát khỏi bị ta khống chế!"
Thân thể Phương Hàn vừa chuyển, một tay bắt lấy Côn Bằng, một tay lại tiếp tục mở rộng, trên người bốc lên một loại hỏa diễm, hỏa diễm này vô hình vô sắc, cũng chỉ thấy không gian nhè nhẹ ba động, những răng nanh kia của Thao Thiết đều biến thành tro tàn dung nhập vào trong ngọn lửa.
Đây là số mệnh chi hỏa, vận mệnh chi hỏa.
Căn bản Thao Thiết không thể ngăn cản được, nếu Thao Thiết tham ngộ đến Tạo Vật Cảnh, trong thân thể lại có Tạo Vật chi khí, ngưng luyện ra một loại vật chất bất hủ, như vậy không chừng có thể đâm xuyên qua, thế nhưng hiện tại cũng chỉ có thể mặc cho Phương Hàn đánh giết!
"Âm Dương Ngũ Hành đại cầm nã! Ngũ Hành trấn áp, Ngũ Hành trấn áp! Đại âm dương, đại Ngũ Hành! Tạo dựng thế giới!" Phương Hàn trở tay tung ra một chưởng áp xuống, lập tức trong hư không liền xuất hiện một ngọn núi lớn Ngũ Hành nguyên lực có Âm Dương chi khí quấn quanh, Ngũ Hành nguyên lực tạo thành núi lớn ầm ầm chấn động khiến không gian xung quanh lần lượt nổ mạnh, khắp nơi đều hiện ra cảnh phá diệt.
Nhân Hoàng Bút cùng Phương Hàn đều khẽ động, những bóng ảnh này đều bị phá vỡ, mà nhìn lại, không ngờ Hoang Thần Vương đã biến mất vô tung.
"Chạy cũng nhanh thật!" Hai mắt Phương Hàn đỏ ngầu, tự hồ như đánh giết đỏ cả mắt, thế nhưng vẫn chưa chém giết đủ, số mệnh lực cường đại xung quanh hắn rít gào, quay cuồng, liên miên không dứt, không thể trở lại trạng thái bình thường.
"Tốt, Phương Hàn!! Đây là lực lượng của vận mệnh sao? Đáng tiếc tuổi thọ của ngươi đã hao hụt rất nhiều. Hử? Đó là cái gì? Một khối tàn phiến!" Nhân Hoàng Bút một mặt tán thưởng sức bạo phát của Phương Hàn, một mặt sợ hãi than sự thần kỳ của số mệnh. Sau đó ánh mắt của hắn liền thấy được khối tàn phiến mà Phương Hàn thu.
"Đây là một khối tàn phiến của Tạo Hóa thần khí! Chính là một khối tàn phiến của Tạo Hóa thần khí. Tạo Hóa thần khí đấy, tại sao nó bị phá vỡ nhỉ? Cho dù tại Tiên giới, Tạo Hóa thần khí cũng áp đảo phía trên quần tiên, thiên quân cũng không thể tạo ra, không có đồ vật gì có thể hủy diệt Tạo Hóa thần khí, một kiện Tạo Hóa thần khí thậm chí còn lâu đời, sâu xa hơn cả một đại thế giới. Tiên nhân ở trước mặt Tạo Hóa thần khí cũng phải run rẩy a!"
Thân thể Nhân Hoàng Bút run rẩy, đột nhiên bàn tay khẽ động lấy khối tàn phiến này từ trong tay Phương Hàn, quan sát mội hồi, sau đó hắn lại thở dài, khi thì cuồng hỉ, khi thì bi ai, khi thì thất thần, khi thì lắc đầu, khi thì gật đầu.
Nhiều cảm xúc hiện ra trên mặt một kẻ đại năng như Nhân Hoàng Bút thật không bình thường chút nào.
Đột nhiên Nhân Hoàng Bút khẽ cắn môi, thân thể khẽ động trực tiếp nuốt khối tàn phiến này xuống. Trong thân thể lóe lên từng đợt tinh quang, tựa hồ như đang luyện hóa mảnh vỡ này.
Nhưng mà chỉ lập lòe lên một lát, khối mảnh vỡ này vẫn không nhúc nhích, thân thể Nhân Hoàng Bút khẽ động, trực tiếp trực tiếp vào trong Hoàng Tuyền Đồ của Phương Hàn.
"Phương Hàn, ngươi cùng Điện Mẫu Thiên Quân đều là người lĩnh ngộ vận mệnh. Các ngươi dùng vận mệnh mà mình lĩnh ngộ rót vào trong cơ thể ta, nếu như có thể luyện hóa khối tàn phiến này, vậy chúng ta sẽ có được chỗ tốt không cách nào tưởng tượng!"
Nhân Hoàng Bút tựa hồ như đang dùng toàn lực luyện hóa.
"Được! Nhưng mà hiện tại chúng ta hãy rời khỏi Thiên Vũ Chi Khố rồi hãy nói." Lực lượng của Tiểu Túc Mệnh Thuật vẫn còn, cho nên hắn oanh kích ra một quyền đánh lên tấm bình chướng của Thiên Vũ Chi Khố, bức bình chướng lập tức bị mở ra, thân thể của hắn bắn đi, trong nháy mắt chuẩn bị thoát ra khỏi Thiên Vũ Chi Khố, tiến ra bên ngoài, có thể nói là cao chạy xa bay.
Thế nhưng đúng lúc này ở trong không trung vô tận, một đạo tinh quang lóe lên, nháy mắt sau đó một tinh cầu khuếch đại, nhét đầy thiên địa, oanh kích về phía Phương Hàn.