Vĩnh Sinh
Chương 647 : Thiên Nhân Ngũ Suy
Ngày đăng: 04:11 22/04/20
"Phong chưởng giáo, quả nhiên là người sảng khoái nói chuyện sảng khoái. Chuyện kia cứ quyết định như vậy đi, chúng ta hạ một cái liên minh tạm thời đi." Băng Thiên đại thánh Cổ Vân Băng cùng mấy vị đại thánh còn lại liếc mắt nhìn nhau, sau đó cảm thấy không thể nào "ăn" được Phương Hàn cùng Phong Bạch Vũ, thế cho nên chỉ lưu lại một chuỗi tiếng cười truyền lại, tựa hồ như đã thừa nhận ý định của Phong Bạch Vũ.
Mê Thiên đại thánh Đồ Mê, ánh mắt của đầu Hồ yêu này lưu chuyển, đôi con ngươi trong suốt bắn ra quang mang tựa hồ như có phần không cam lòng.
Nếu như có được Thương Sinh Đại Ấn do Cực Đạo Đại Đế luyện chế, Hồ Tộc lập tức có thể trở thành đệ nhất Yêu tộc. Thế nhưng hiện tại xem ra Phương Hàn có chết cũng không chịu giao ra rồi. Mà có dùng sức mạnh cũng chưa chắc đoạt được. Phong Bạch Vũ thi triển ra uy lực của Thiên Hoàng Kính, lực lượng thâm sâu khó lường. Khí linh trong đó cư nhiên còn mạnh hơn cả nàng, quả thật là không biết dùng cách nào để hàng phục.
"Chúng nữ nhi, chúng ta đi thôi. Trở về chuẩn bị trang điểm, ba tháng sau các ngươi sẽ chính thức xuất giá rồi." Mê Thiên đại thánh vung tay lên, bảy vị công chúa Hồ Tộc đều được quấn bởi một phiến quang mang màu hồng. Sau đó thân thể lóe lên, qua lại như con thoi giữa các hành tinh, trong nháy mắt đã đi qua nghìn vạn dặm, mấy trăm triệu dặm, biến mất trong phiến tinh không này.
"Hừ!" Siêu Thiên đại thánh hừ lạnh một tiếng, tốc độ còn nhanh gấp mười lần Mê Thiên đại thánh.
Băng Thiên đại thánh, Đạp Thiên đại thánh cũng lần lượt rời đi.
Cuối cùng chỉ còn lại Phương Hàn cùng Phong Bạch Vũ lăng không trong phiến hư không. Hai người nhìn nhau, trong ánh mắt đều hiện lên vẻ hồ ly, là lão hồ ly nhìn nhau, tựa hồ như đều chờ đợi xem ai sẽ lên tiếng trước.
"Chưởng giáo chí tôn quả nhiên lợi hại, lần này nếu như không phải ngươi tới cứu, ta bị tám đại yêu thánh vây công quả thật quá nguy hiểm, nếu như không để ý có khi còn bị chết oan nữa." Thật lâu sau, Phương Hàn mới mở miệng: "Chưởng giáo chí tôn đã ngưng tụ thành khí linh của uy lực lớn nhất, thật là chuyện đáng mừng, Thiên Hoàng Kính có thể phát huy ra uy lực lớn nhất rồi. Hy vọng có thể sớm ngày tấn thăng làm tiên khí."
"Cho dù tấn chức thành tiên khí cũng không có là gì, trái lại Nhân Hoàng Bút lĩnh ngộ cảnh giới thiên địa nhất thể đi tìm tàn phiến của Tạo Hóa thần khí, sau này có hi vọng tấn thăng làm Tạo Hóa thần khí, có đầu bút này bảo hộ, cho dù người trên Tiên giới có muốn đối phó với ngươi cũng có thể thong dong mà hành tẩu." Trong lời nói của Phong Bạch Vũ có mang theo thâm ý.
Lúc trước nàng tu luyện là Trường Sinh tam trọng Động Thiên Cảnh, mà hiện tại đã trực tiếp bước chân vào Trụ Quang Cảnh, ngoại trừ phục dụng đại lượng Tiên đan ra, chính yếu nhất chính là một cỗ nguyên khí cùng loại với Tạo Hóa chi khí do Phong Bạch Vũ đưa tới. Phương Hàn bằng vào kinh nghiệm có thể nhìn ra, cỗ khí lưu thần bí này chẳng qua chỉ có tác dụng phụ trợ tu luyện, không có chút tác hại gì, nếu không hắn đã sớm xuất thủ ngăn chặn rồi.
"Phong Bạch Vũ! Chưởng giáo Vũ Hóa Môn!"
Yên Thủy Thiên từ từ thu lại pháp lực, khôi phục trạng thái khi toàn thịnh, ánh mắt nhìn Phong Bạch Vũ, lại nhìn Phương Hàn.
"Lần này tổ sư Thái Hoàng Thiên đã cùng rất nhiều thái thượng trưởng lão bố tri tuyệt sát đại trận vây khốn các ngươi trong giả kho, các ngươi cư nhiên có thể đào tẩu. Điều này sao có thể xảy ra chứ?"
"Không có gì là không có khả năng cả, cứ nhìn Yên Thủy Thiên ngươi vậy, là người tối có hi vọng kế thừa đại vị chưởng giáo của Thái Nhất Môn, thế nhưng lại ở cùng với đệ tử Phương Hàn, trở thành liền cành, điều này càng không thể tin nổi."
Phong Bạch Vũ cười cười nói: "Không biết chúng ta có cơ hội hợp tác hay không? Hiện tại Vũ Hóa Môn ta cùng Thái Nhất Môn là sinh tử đại địch, sau này nhất định chỉ có một môn phái sừng sững tại Hoàng Huyền đại thế giới, ngươi định đi con đường nào?"
"Phương Hàn, chàng nói đi?" Ánh mắt của Yên Thủy Thiên ánh mắt chuyển hướng về phía Phương Hàn.
"Ta không sao, hết thảy đều do nàng lựa chọn, ta không muốn bị bất cứ trói buộc nào, cũng tôn trọng ý nghĩ của người bên cạnh ta, Vũ Hóa Môn không cách nào trói buộc ta. Đại vị chưởng giáo của Vũ Hóa Môn cũng không thể trói buộc được ta." Phương Hàn thoáng nhún vai, khẽ vẫy tay liền ôm lấy Yên Thủy Thiên: "Nàng có thể lựa chọn, tiếp tục trở lại làm đệ nhất phó chưởng môn, cũng có thể lựa chọn ở lại bên cạnh ta. Hết thảy đều do nàng tự quyết định."