Vĩnh Sinh

Chương 648 : Thiên Chi Tả Đạo

Ngày đăng: 04:11 22/04/20


Những lời này của Phương Hàn cũng chính là những lời thật từ đáy lòng, hắn muốn đối phó với Thái Nhất Môn, để Yên Thủy Thiên đi nằm vùng mà nói nhất định sẽ gặp nguy hiểm rất lớn, mà hắn cũng không nỡ làm vậy. Không thể để nữ nhân của mình gặp bất kỳ nguy hiểm nào, hơn nữa trong lòng Yên Thủy Thiên khẳng định không muốn, bởi vì Thái Nhất Môn là sư môn của mình, dù sao cũng có ơn nuôi dưỡng, ở trong môn phái tranh quyền đoạt lợi, hóa giải ân oán giữa Phương Hàn cùng Thái Nhất Môn là có thể. Thế nhưng để trợ giúp Phương Hàn đối phó, thậm chí phá vỡ Thái Nhất Môn, trong lòng nàng vẫn còn chướng ngại rất lớn.



Đương nhiên nếu như lực lượng của Phương Hàn trở nên cường hoành hơn, có thể liệp sát Thái Nhất Môn. Hủy diệt Thái Nhất Môn, Yên Thủy Thiên cũng không phải phân vân gì nữa, càng sẽ không can thiệp vào ân oán giữa Phương Hàn cùng Thái Nhất Môn, chính mình rời đi thật xa, sau này mới trở về, như vậy hai bên đều không nói được gì.



Phương Hàn tự nhiên là rất hiểu tâm lý của Yên Thủy Thiên. Hắn tuyệt đối sẽ không bắt buộc nữ nhân của mình làm bất cứ chuyện gì, cũng không lợi dụng nữ nhân của mình.



"Phương Hàn, chàng đúng là tri kỷ của ta, biết được sự lựa chọn của ta." Yên Thủy Thiên rất cảm kích khi nghe thấy Phương Hàn nói như vậy: "Phong Bạch Vũ, nghe nói ngươi đã từng có tình cảm với Thánh nữ của Vô Cực Tinh Cung, về sau lợi dụng nàng đi ăn cắp phù chiếu Tiên giới ở sâu trong Vô Cực Tinh Cung, làm xúc phạm tới uy nghiêm của Tiên giới, sau đó bị Tiên giới hạ xuống trừng phạt, trấn áp nàng tại Vô Cực Đồ, vĩnh viễn không thể thoát thân."



Nói đến đây Yên Thủy Thiên cố ý dừng lại, cũng không nói tiếp, thế nhưng ý tứ lại rất rõ ràng, chính là Phong Bạch Vũ lợi dụng nữ nhân của mình, tại phương diện tình nghĩa còn xa không bằng Phương Hàn.



Phong Bạch Vũ nghe vậy, ánh mắt có một tia hoảng hốt mà mông lung: "Có một số việc các ngươi không thể biết, vận mệnh trêu người, tạo hóa trêu người, không phải người thường nhân có thể khống chế. Khi bị vận mệnh tạo hóa khống chế, hết thảy đều là cát bụi, hết thảy đều là mây bay. Nhưng mà Phương Hàn chấp chưởng đại giáo của Vũ Hóa Môn ta, ta rất an tâm. Chuyện giữa các ngươi thì hãy tự mình quyết định đi, Phong Bạch Vũ ta ngay cả chuyện của mình còn không giải quyết được, càng không làm ra chuyện gì với Yên Thủy Thiên ngươi. Bất quá ta phải nói với ngươi một câu, Thái Hoàng Thiên kẻ này cũng không phải đơn giản như vậy, mỗi một người tu luyện tới cảnh giới Chân Tiên đều thấy rõ thiên cơ. Loại nhân vật này tính toán rất rất sâu, mỗi một bước đều tính toán thập phần chính xác. Ngươi trở lại Thái Nhất Môn nhất định phải thật cẩn thận, không nên để lộ bất cứ dấu vết nào, nếu không... Thái Hoàng Thiên sẽ bố trí thủ đoạn sâu xa, nhờ vào ngươi để ám toán Phương Hàn đó."



"Vậy sao? Chuyện này ta biết, bất quá ta đã tu luyện tới Trụ Quang Cảnh, địa vị tăng lên rất nhiều, trong đám phó chưởng môn, ta đã là đệ nhất, hơn nữa Xích Dung Thiên chết rồi, hạt giống chưởng giáo của Thái Nhất Môn không phải là ta thì là ai. Điểm này ta rất có lòng tin. Ta tự nhiên sẽ lợi dụng điểm này mà như cá gặp nước tiến lên, hơn nữa Thái Hoàng Thiên tổ sư đã tu tới cảnh giới Chân Tiên, đã câu thông với Tiên giới, sớm muộn gì cũng phi thăng, mà thăng không thể trở xuống nữa. Sau khi vừa phi thăng, hết thảy mọi chuyện đểu do ta làm chủ."



Yên Thủy Thiên nói.
Hắn cũng không sợ Phong Bạch Vũ cướp đoạt, đầu tiên là vì đang ở bên trong Hoàng Tuyền Đồ, thứ hai, hắn đã luyện hóa Hoang Thần Chi Thi, căn bản không người nào có thể cướp đoạt. Tâm ý khẽ động chiếc chìa khóa này sẽ câu thông tâm linh cùng mình, liên lạc qua hư không, không có bất kỳ pháp lực nào có thể ngăn cản.



Lại nói hắn cũng không tin Phong Bạch Vũ sẽ làm ra chuyện cướp đoạt pháp bảo của mình.



"Tổ Vu kính!"



Ánh mắt của Phong Bạch Vũ lóe lên, nhận lấy Tổ Vu kính do Phương Hàn ném tới, thần sắc khẽ động, lại lấy ra Thiên Hoàng Kính của mình, so sánh một phen, Thiên Hoàng Kính xưa cũ mà sáng ngời tràn ngập khí tức quang minh thượng cổ, nhìn thoáng qua một cái chính là trời thiên chi chính đạo. Mà Tổ Vu kính lại âm u mờ mịt, màu sắc đồng đen, như nhiễm bụi của lịch sử, quỷ bí khó lường nhưng lại không phải tư vị của tà khí, mà đại biểu cho Thiên Chi Tà Đạo.



Tà đạo!



Vu thuật bí mật.



"Gương tốt, gương tốt, Thiên hoàng chi cảnh, thiên chi chính đạo, Tổ Vu chi cảnh, Thiên Chi Tà Đạo. Một chính một thiên hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, tuần hoàn như âm dương, như nước chảy, đáng tiếc, đáng tiếc." Phong Bạch Vũ vuốt ve Tổ Vu kính rồi cảm thán, cũng không biết cảm thán vì điều gì, dường như Tổ Vu kính gây cho hắn hứng thú còn hơn nhiều so với Hoang Thần Chi Thi vậy.