Vĩnh Sinh

Chương 729 : Chu Thiên Tiên Tôn

Ngày đăng: 04:12 22/04/20


- Hử.



Phương Hàn thấy mấy đệ tử có phản ứng đề phòng, trong lòng khẽ biến. Có một chút nghi ngờ, phải biết rằng, hiện tại có thể nói là uy danh của hắn lan xa tứ phương. Tin tức cướp lấy bảo tàng Thiên Vũ Chi Khố, hiện tại đã truyền khắp cả Huyền Hoàng Đại Thế Giới, người người cũng biết trong Vũ Hóa Môn có nhân vật số một là Phương Hàn.



Hiện tại những đệ tử nhìn thấy mình, hẳn là phải bái lạy, chúc mừng liên tục, nịnh nọt mới đúng. Làm sao gọi thẳng tên họ, hơn nữa liên tiếp đề phòng cảnh giác?



- Chẳng lẻ, Vũ Hóa Môn xảy ra chuyện gì?



Trong chớp mắt, rất nhiều ý niệm trong đầu lóe lên trong đầu Phương Hàn, hắn liên tưởng đến một ngàn loại khả năng.



- Các ngươi vô lễ như thế. Nhìn đại chưởng môn trở về Vũ Hóa Môn, còn không chúc mừng, mở rộng sơn môn, hoa tươi trải dài, lễ nhạc nổi lên.



Bên cạnh Phương Hàn chợt xuất hiện một thân ảnh màu lam. Già Lam xuất hiện, lúc này Già Lam đã là Động Thiên Cảnh Trường Sinh tam trọng, chính là nhân vật uy phong lẫm liệt, tu vi chấn toàn trường.



- Các ngươi là đệ tử mới vào Vũ Hóa Môn? Xem ra ta phải cho các ngươi biết cái gì gọi là quy củ.



- Để đó cho ta.



Hồng Di Quận Chủ, Hạc Tiên Tử, Tinh Vân Bảo Bảo, Ma Nữ, còn có Gia Lam Hội đều đứng dây từ trong Bát Bộ Phù Đồ trở lại thế giới chân thật. Mọi người không phải là Động Thiên Cảnh thì tu vi cũng đã đạt đến Bất Tử Chi Thân, đến môn phái nào cũng đều là Thái Thượng Trưởng Lão.



Nhiều cao thủ xuất hiện như thế mấy mấy đệ tử có thần thông tam trọng Cương Khí Cảnh, tứ trọng Âm Dương Cảnh kinh hãi thất sắc chui thật nhanh vào trong vòng ánh sáng.



- Địch tập kích! Địch tập kích.



Mấy đệ tử vừa chui vào vòng ánh sáng liền mở miệng gào to, tựa hồ như gặp đại địch.



- Đáng chết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Chúng ta mới rời đi Vũ Hóa Môn không bao lâu, lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.



Già Lam không nhịn được, tung một trảo, một đoàn phong bạo mãnh liệt từ trong lòng bàn tay nổi lên, thi triển ra tuyệt học Đại Hỗn Độn Thần Lôi.
Chu Thiên Tiên Tôn chậm rãi nói, có một loại khí thế cao cao tại thượng Giống như khâm sai đại thần từ kinh thành phái xuống trong thế tục giới.



- Đúng là, Vũ Hóa Môn chúng ta trong Tiên Giới cũng có chút căn cơ. Đáng tiếc những năm gần đây, cách thức liên lạc giữa chúng ta và Tiên Giới, Vũ Hóa Phi Thăng Kinh đã mất đi cảm ứng, vẫn không nhận được Tiên Giới Phù Chiếu. Cũng không biết thượng giới xảy ra chuyện biến hóa gì.



Phong Bạch Vũ thở dài nói.



- Chuyện tình thượng giới, ta cũng không biết.



Chu Thiên Tiên Tôn gật đầu:



- Tuy nhiên, vượt qua đại kiếp Thần Tộc. Đây là một khảo nghiệm. Có Đại Dịch Giáo ta ở đây, Vũ Hóa Môn các ngươi tuyệt đối sẽ không có bất cứ chuyện gì.



- Đa tạ Chu Thiên Tiên Tôn ủng hộ!



Vũ Hóa Tam Thánh liếc nhau một cái, mừng rỡ nói.



- Tuy nhiên, ta cũng có điều kiện. Tên đệ tử Thiếu Bạch này, ta rất thích. Tương lai tất thành châu ngọc. Tâm nguyện của hắn, chính là làm chưởng môn Vũ Hóa Môn. Ta nghe nói, các ngươi đã nhất trí một người thanh niên tên là Phương Hàn lên làm chưởng môn. Như vậy, các ngươi cho ta gặp Phương Hàn, ta nói với hắn mấy câu.



Ánh mắt Chu Thiên Tiên Tôn lóa lên.



- Sư phụ, Phương Hàn chiếm được Thiên Vũ Chi Khố. Hắn có Hoang Thần Chi Thi, bên trong phong ấn vô số bảo bối. Vô số Thuần Dương Đan Dược, đúng lúc Chu Thiên Động Phủ chúng ta cần có. Nếu như chiếm được kiện bảo bối này, Chu Thiên Động Phủ chúng ta có thể đứng đầu Đại Dịch Giáo. Sau này sư phụ có thể tu luyện tới Chân Tiên, cho tới Thiên Tiên nghiệp vị.



Mạnh Thiếu Bạch đột nhiên nói.



Lúc này trong lòng hắn đã thầm cười:



- Ha ha ha, Phương Hàn cũng tại ngươi có quá nhiều địch nhân. Khi cướp lấy Thiên Vũ Chi Khố lại còn giết người Thánh Quang Đế Quốc. Huyền Vô Cô muốn đối phó với ngươi lại gặp được ta, nhận ta làm nghĩa tử. Lại mang ta đến bái Đại Dịch Giáo Chu Thiên Tiên Tôn làm sư phụ, ủng hộ ta cướp lấy địa vị chưởng môn Vũ Hóa Môn. Mặc dù biết rõ Huyền Vô Cô lợi dụng ta. Nhưng mà ta cũng chiếm được nhiều chỗ tốt. Phương Hàn a Phương Hàn, ngươi tưởng rằng có thể hoành hành ở Vũ Hóa Môn sao, núi cao còn có núi cao hơn.