Vĩnh Sinh
Chương 730 : Lão già kia
Ngày đăng: 04:12 22/04/20
- Mạnh Thiếu Bạch, ngươi kế thừa đạo thống thượng cổ Vô Sinh Kiếm Phái, học xong Đại Sát Lục Thuật. Nhưng ngươi có biết, Ðại Sát Lục Thuật là ai truyền xuống, là Thiên Giới Sát Lục Thiên Quận. Tổn tại cường đại từ lúc khai thiên tích địa, từ trong Vĩnh Sinh Chi Môn cướp đoạt được Đại Sát Luc Thuật.
Bên trong Hỗn Độn triều tịch, một bóng người toàn thân tỏa thánh quang đứng nước mặt Mạnh Thiêu Bạch.
Bóng người kia, chính là Hư Tiên Huyền Vô Cô.
- Ngươi là ai...
Mạnh Thiếu Bạch bị áp bách được không thế động đậy, Sắc mặt kinh nghi nói.
- Ta chính là Huyền Vô Cô, lão tổ tông Huyền gia Thánh Quang Ðại Thế Giới.
Muốn thu ngươi làm nghĩa tử, truyền thụ cho ngươi lực lượng vô thượng, hơn nữa trợ giúp ngươi đối phó Phương Hàn, cướp lấy đến chức chưởng môn Vũ Hóa Môn. Ngươi hiện tại đi theo ta, ta giới thiệu ngươi với một vị bằng hữu của ta, Đại Dịch Giáo Chu Thiên Tiên Tôn. hiện tại còn thiếu một quan môn đệ tử". Ngươi học xong Đại Sát Lục Thuật, thừa kế đạo thống Sát Lục Thiên Quân đối với hắn mà nói cũng rất có giá, Hắn nhất định sẽ hết sức tài bồi ngươi, trải qua sắp xếp của ta, ngươi đang ở trong Vũ Hóa Môn nhất định sẽ phong sinh thủy khởi. Cho dù Phương Hàn có lợi hại cũng vô ích.
Huyền Vô Cô túm lấy Mạnh Thiếu Bạch.
Răng rắc!
Kí ức dần hiện lên, trên mặt Mạnh Thiếu Bạch hiện ra nụ cười dữ tợn:
- Hiện tại ta chẳng khác nào có hai Hư Tiên ủng hộ, một Huyền Vô Cô ở trong bóng tối, một Chu Thiên Tiên Tôn ở ngoài sáng. Phương Hàn trở lại, sẽ như thế nào đây? Thật là mong đợi a...
Ðang lúc hắn tính toán.
Adm!
Cà Vũ Hóa Thiên Cùng cũng dao động, tựa hồ có ngươi dụng thần lôi oanh kích.
- Người nào! Rốt cuộc là người nào?
Trong Vũ Hóa Môn, một vài Thái Thượng Trưởng Lão cũng đứng bật dậy khỏi ghế.
- Phương Hàn, ước chừng ngươi không nghĩ tới, vận khí của ta tốt như vậy sao. Ðươc một vị Hư Tiên thu làm nghĩa tử, lại được một vị Hư Tiên thu làm đồ đệ. Hôm nay ngươi trở lại, cho là có thể diễu võ dương oai? Ðáng tiếc sai lầm rời. như vậy đi, ngươi quỳ xuống, giao Thiên Vũ Chi Khố chiếm được ra đây, hướng ta thần phục, ta liền tha cho ngươi một mạng, như thế nào? Sư phụ, ngươi có đồng ý hay không?
- Ân, tiểu tử này có thể dâng ra Thiên Vũ Chi Khố trân quý. Bản thân ta có thể tha cho hắn một mạng, đúng rồi, tiểu tử này còn có Hoàng Tuyền Ðồ, cũng dâng lên, ta còn có thể thay hắn hướng Huyền Vô Cô cầu tình. Bằng không, ta buông tha hắn, nhưng Huyền Vô Cô côn muốn giết hắn.
Chu Thiên Tiên Tôn nói.
- Ha ha ha ha!
Phương Hàn lẳng lặng nghe, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn:
- Mạnh Thiếu Bạch, ngươi chỉ là một con kiến, cũng dám nói với ta như vậy! Hư Tiên, Hư Tiên ta liền sợ Sao? Còn có Vũ Hóa Tam Thánh, các ngươi đáp ứng ủng hộ ta làm chưởng môn Vũ Hóa Môn. Nhưng bây giờ lại thay đổi, làm như Phương Hàn ta thật không có bãn lãnh? Mặc dù ta không ham muốn vị trí này, nhưng là của ta, không có thể thay đổi. Các ngươi đã bị một lão già Chu Thiên Tiên Tôn kia hù đến chết rồi
Sao? lão già kia, có thể làm gì được ta? Quả thực là đáng cười, cho rằng ta chưa từng thấy qua tình cảnh lớn? Trường hợp như vậy, ta thấy nhiều lắm. Lão già kia, đừng có khoa tay múa chân. Nếu ngươi không làm gì được ta. Vậy thì cút đi, không nên lãng phí thời gian để Vũ Hóa Môn chính đốn nội bộ.
Thực lực Phương Hàn lúc còn là Trường Sinh lục trọng thiên Vị Cảnh có thể chạy trốn nước mặt Hư Tiên. Hiện tại tấn thăng đến Giới Vương Cảnh, thực lực tăng cường đâu chỉ gấp mười lần, cũng không sợ Hư Tiên cao thủ ở trước mặt mình càn rỡ, hoàn toàn có thể chống lại.
Hắn không cảm thấy có gì đặc biệt nhưng mọi ngươi bị tiếng cười của hấn làm cho khiếp sợ dại ra.
Người nào cũng không nghĩ được hắn lại có thể liều lĩnh như vậy. Cho dù là tượng Bồ tát đất cũng bị hắn chọc giận đến hộc máu đừng nói đến người sống sờ sờ ra đó.
Mạnh Thiếu Bạch cũng cảm thấy sửng sốt. Sắc mặt trắng bệch, hắn cũng cảm giác được một cỗ lửa giận bốc cháy từ trong phế phù lên trên đầu. Có cảm giác tức đến bể phổi.
- Phương Hàn, ngươi được lắm, ngươi tốt lắm! Ngươi lớn lối, đủ lớn lối, ta biết ngươi lợi hại, nhung lại không ngờ rằng, ngươi lớn lối đến độ này, ngươi đây là tự tìm đường chết.
Mạnh Thiếu Bạch đột nhiên lui lại:
- Sư phụ, hắn đã không có thuốc chữa, hoàn toàn điên rôi, mau giết hắn. Vũ Hóa Tam Thánh, các ngươi cũng cùng tiến lên!
- Tiếu bối! Bình sinh ta chưa bao giờ tức giận như hôm nay.
Chu Thiên Tiên Tôn tiến lên từng bước.