Vĩnh Sinh

Chương 802 : Liên tục kích sát

Ngày đăng: 04:13 22/04/20


Oanh long!



Huyết y nhân khí linh của Hỗn Loạn Nguyên Thai đánh lén một chưởng, cư nhiên đánh trúng thân thể Hoang Hao Ngục.



Hư ảnh của Hỗn Loạn Thiên Quân cao lớn tuyệt luân, mang theo khí tức vô thượng của thượng cổ Thiên Quân, thẩm thấu tiến nhập vào sâu trong cơ thể Hoang Hao Ngục. Áo giáp trên người hắn cũng không ngăn cản nổi, hư ảnh cư nhiên không thèm để ý tới bất kì công kích nào của pháp tắc Tiên Đạo.



"Hoang Hao Ngục, thiếu chút nữa ta đã bị ngươi luyện hóa, hiện tại ta cũng thành công đánh lén ngươi một chưởng, đây chính là Hỗn Loạn Chi Chưởng, tại thời điểm Hỗn Loạn Thiên Quân tạo ra nguyên thai, là thể hiện ý chí của hắn, đừng nói là ngươi, cho dù cha ngươi, Thiên Hoang Thần Đế cũng không ngăn cản nổi. Hiện tại ta hoàn trả ân oán với ngươi. Ngươi cho rằng kiện áo giáp bán tiên khí kia có thể ngăn cản nổi cỗ ý chí này sao?"



Huyết y khí linh đánh ra một kích, sau đó phát ra tiếng trường khiếu mang đầy tính trả thù.



"Ngươi, đầu khí linh chết tiệt này, cư nhiên dám đánh lén bổn tọa." Thân thể Hoang Hao Ngục đột nhiên bị huyết y khí linh đánh trúng, hư ảnh của Hỗn Loạn Thiên Quân đụng phải Mãng Cổ Tiên Khải, liền bộc phát ra đừng đạo thanh âm tan vỡ. Oa một tiếng, hắn liền phun ra một ngụm tiên huyết, tiên huyết có màu xích kim sắc, phun ra ngoài, liên tục ngọ nguậy trên không trung, tựa hồ còn có tính mạng, khí tức cường hoành thẩm thấu ra.



Tiên huyết này còn mang theo một tia khí tức Thần Đế.



Hoang Hao Ngục bị một chưởng này đánh trúng, thân thể liên tục lay động, đao quang chệch đi, không chém trúng Phương Hàn.



"Thiếu chủ!"



Bốn đại Thần Tôn trông thấy Hoang Hao Ngục bị một chưởng đánh phun máu tươi, ánh mắt tán loạn, tựa hồ như bị ý chí của Hỗn Loạn Thiên Quân phá hỏng thần niệm, đám người không khỏi giật mình hoảng sợ.



Nếu như Hoang Hao Ngục chết, bọn chúng cũng không chịu nổi.



Bốn đại Thần Tôn lập tức không thèm quan tâm đánh giết Phương Hàn nữa, mà xoạt lao đến, xuất thủ với huyết y khí linh, toàn lực muốn giết chết đối phương.




Thần Tôn là một khối tài phú quý giá, có thể độ hóa được một đầu, sau này chống lại Thái Nhất Môn cũng có thêm một phần đảm bảo.



Sắc mặt Chiên Đàn Thần Tôn rất hoảng sợ, bởi vì đối mặt với một trảo của Phương Hàn, tuy bên người hắn có Nghịch Tiên Thần Tôn, Ma Nã Thần Tôn bảo vệ, nhưng vẫn có cảm giác cô lập, cho dù thiên quân vạn mã vẫn phải do một mình mình chiến đấu, bị địch nhân bao vây. Loại cảm giác này tuyệt đối không phải rất mỹ diệu gì, mà là rất khó chịu.



"Phương Hàn, ngươi thậm chí đã hủy diệt hai đầu Thần Tôn của ta, còn có rất nhiều Thần Hoàng như vậy." Hoang Hao Ngục giận dữ, chém ra một đao lên người huyết y nhân khí linh, sau đó cũng không biết thi triển thủ đoạn gì, đột nhiên bước một bước, không ngờ đã chắn trước người Chiên Đàn Thần Tôn, đối mặt với một trảo của Phương Hàn, hắn liền bổ ra một đao.



Choang!



Trảo đao giao thoa, thân thể Phương Hàn liên tiếp lui về phía sau, mà Hoang Hao Ngục cũng lùi về phía sau mấy bước, thân thể lay động.



"Tốt! Nguyên bản một đao kia hẳn đã chấn ta bay ra ngoài, thế nhưng hiện tại đã thành công độ hóa Âm Lưu Thần Tôn, thực lực tăng mạnh. Cư nhiên bị bổ trúng mà chỉ phải lùi lại phía sau, trạng thái nhân bảo hợp nhất đã vô cùng vững chắc rồi." Phương Hàn lập tức kiểm nghiệm thực lực của mình sau khi đột tiến, hắn không khỏi mừng rỡ, thân thể liên tục lập lòe, Phù Đồ Long Hỏa bắn ra tung tóe, cũng không tác chiến chính diện với Hoang Hao Ngục, mà điên cuồng chạy tới tứ phương đánh đám Thần Hoàng.



Hoang Hao Ngục nhìn thoáng qua một cái, càng tức giận đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, nếu như Phương Hàn chính diện tác chiến với hắn, hắn căn bản không sợ, vững vàng có thể chiếm cứ thượng phong, thế nhưng hiện tại sau khi lực lượng của Phương Hàn tăng lên, lại rất xảo trá, căn bản không đối mặt với hắn, mà ngược lại quay sang giết thủ hạ của hắn, điều này khiến hắn không thể chiếu cố hết đám người được.



Đương nhiên nếu như ở bên ngoài hắn sẽ không sợ. Có thể ra lệnh cho đám người thúc dục đại trận. Trái lại còn có thể vây khốn Phương Hàn.



Thế nhưng bây giờ đang ở trong Hỗn Loạn Nguyên Thai, khí linh đã bị giải cứu, liền thúc dục các loại đại trận, đè ép xuống, hắn cản bản không thể thúc dục được thực lực chân chính, còn bị trói buộc khắp nơi.



"Thiếu chủ, nếu cứ tiếp tục như vậy, để Phương Hàn tiếp tục độ hóa, chúng ta có thể sẽ chính thức táng thân trong này, mỗi lần độ hóa một đầu Thần Hoàng, thực lực của hắn lại tăng thêm, vạn nhất nếu để hắn tiếp tục độ hóa một vị Thần Tôn trong số chúng ta, thiếu chủ cũng sẽ không thể ngăn cản được hắn." Nghịch Tiên Thần Tôn đột nhiên nói: "Thiếu chủ, chúng ta có nên phá vòng vây hay không?"



"Phá vòng vây! Thật sự là khuất nhục, Hoang Hao Ngục ta thân là tiên phong, không ngờ lần đầu tiên xuất quân đã bị người đánh bại, thật sự là khuất nhục." Hoang Hao Ngục không cam lòng gào thét, nhưng đây lại là lựa chọn chính xác: "Phá vòng vây! Phá tan trói buộc của nguyên thai, thoát ra ngoài rồi tính tiếp."