Vĩnh Sinh
Chương 803 : Bắt lấy Thần Tôn
Ngày đăng: 04:13 22/04/20
"Phá vòng vây, phá vòng vây!"
Nghịch Tiên Thần Tôn, Chiên Đàn Thần Tôn, Ma Nã Thần Tôn nhận được mệnh lệnh của Hoang Hao Ngục liền lập tức há miệng phun ra từng ngụm huyết dịch Xích kim sắc.
Mà tất cả Thần Hoàng, "Trục Bộ""Hư Hầu""Thuấn Đao" may mắn còn sống đều mạnh mẽ phun ra máu tươi. Tất cả tiên huyết của Thần Hoàng đều tụ lại, phát động một trận pháp cự đại đủ có thể làm vũ trụ rung chuyển.
Nguyên bản Phương Hàn chạy loạn khắp nơi giết vài đầu Thần Hoàng, hiện tại hắn có khoảng mười tám viên Trường Sinh Quả Vạn Thọ Cảnh. Thế nhưng số lượng như vậy vẫn chưa làm hắn thỏa mãn, hắn muốn càng nhiều Thần Hoàng hơn.
Nhưng mà lúc hắn muốn động thủ phát uy, lại thi triển ra Long võng một mẻ hốt gọn đám Thần Hoàng ở đây, đám Thần Hoàng liền phun máu tươi, băn năng mách bảo có điểm không ổn, hắn liền lập tức lùi lại. Lúc này thanh âm của Phong Bạch Vũ cũng truyền tới tai hắn: "Phương Hàn, đây là Tế Tổ Đại Trận của Thần tộc, lấy tính mạng để tế tự tổ tiên đổi lấy tân sinh, đột phá trói buộc, có uy lực cực lớn, mau lùi lại."
Lời nói còn chưa dứt, Hoang Hao Ngục thét dài một tiếng, toàn thân bị bao trong rất nhiều tiên huyết Thần tộc, bùng lên ngút trời, mà tất cả Thần Tôn, Thần Hoàng đều vây quanh thân thể hắn, không ngừng xoay tròn, xông ra bên ngoài, cỗ lực lượng này làm cho tất cả huyết nhục Hỗn Loạn Nguyên Thai đều tan vỡ, cư nhiên xuất hiện một tia sáng bên ngoài lọt vào.
"Hỏng rồi, lực lượng của đám Thần tộc này quá mức cường đại, hơn nữa liên hợp lại phát động đại trận, ta căn bản không ngăn cản nổi. Chỉ có thể để bọn chúng thoát ra ngoài mà thôi. Đáng tiếc không thể để tất cả bọn chúng chôn vùi trong này."
Phương Hàn lui về phía sau, thu nhỏ lại, sau đó than thở."
"Cũng chưa chắc, ngươi xem, huyết y khí linh Hỗn Loạn Nguyên Thai bắt đầu phát uy kìa." Phong Bạch Vũ khẽ động.
Phương Hàn lập tức nhìn lên.
Đã thấy huyết y khí linh quả nhiên liên tục phát ra thanh âm bén nhọn: "Hoang Hao Ngục, nếu như ta để ngươi đơn giản thoát ra ngoài, vậy há chẳng phải sẽ mất sạch mặt mũi sao? Hỗn Loạn Huyết Nguyên Xá Lợi, nổ cho ta!"
Lập tức trong miệng huyết y khí linh hộc ra ba khối huyết sắc Xá Lợi cự đại, những viên xá lợi này đều ẩn chứa lực lượng cự đại, nhưng đột nhiên lại nổ mạnh trên không trung.
Thanh âm nổ mạnh thật lớn vang lên, huyết sắc Xá Lợi hóa thành huyết vân, dung nhập vào trong Hỗn Loạn Nguyên Thai, Phương Hàn lập tức cũng cảm nhận được huyết nhục của Hỗn Loạn Nguyên Thai nhuyễn động như thủy triều, từng mảng huyết nhục tựa hồ như biến thành cửu đầu thiên xà liên tục gào rú, vô số huyết sắc thần lôi liên hồi xẹt qua, đều áp xuống đầu Hoang Hao Ngục.
Hắn thi triển ra Nghịch Tiên thần đao, hai tay chặp lại, cư nhiên khiến cho thanh thần đao bán tiên khí vặn vẹo, sau đó bắn ngược lại, thanh đao này bắn ra ngàn vạn đao khí, tung hoàng trong hư không, xé rách khí lưu khắp nơi, xì! Cơ thể Phương Hàn bị trúng một đao, thân xác cư nhiên bị xé ra.
"Tại sao lại có lực lượng cự đại, sắc bén như vậy?" Phương Hàn giật nảy mình.
"Phương Hàn cẩn thận, hắn muốn hủy diệt pháp tắc Tiên Đạo của bán tiên khí đấy. Lập tức lùi lại."
Một cỗ huyết nhục ngang trời mà tới, liền bao vây lấy Phương Hàn. Là khí linh của Hỗn Loạn Nguyên Thai.
Lập tức Phương Hàn cũng cảm giác được vô số đao quang quét ngang chém tới, thậm chí chém phá huyết nhục bắn tới người mình, bất kỳ tuyệt phẩm đạo khí nào cũng không thể ngăn cản nổi.
Cuối cùng hắn chỉ có thể thi triển ra bổn mạng thần thông của mình, Tiểu Túc Mệnh Thuật một lần nữa làm tan rã lực lượng của đao quang.
Đao quang bao quanh đều bị tan rã, qua trọn vẹn nửa canh giờ, cuối cùng đao quang mới biến mất. Mà Hoang Hao Ngục cùng rất nhiều Thần Hoàng, Thần Tôn cũng đã không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
"Phương Hàn, không ngờ Hoang Hao Ngục lại không tiếc một kiện bán tiên khí, cứ như vậy cứng rắn hủy đi. Làm cho bán tiên khí mất đi pháp tắc Tiên Đạo, khiến cho nó rơi xuống cảnh giới tuyệt phẩm đạo khí. Pháp tắc Tiên Đạo phi thường tôn quý, cho dù Thiên Tiên cũng không thể hủy diệt thứ đó của mình để luyện thành một kiện tiên khí."
Phong Bạch Vũ chứng kiến đao quang đã tan ra, cả người nhảy ra, trong lòng vẫn còn sợ hãi than.
"Hoang Hao Ngục đã thoát ra?"
Phương Hàn nhìn nhìn tràng cảnh bốn bề, cư nhiên phát hiện bản thân vẫn ở trong Huyết Nhục Nguyên Thai.
"Đúng vậy, hắn đã rời đi. Thật đáng giận." Một thanh âm từ từ truyền tới, huyết y nhân hiện ra: "Phương Hàn, lần này nếu không phải là ngươi, ta đã khó tránh được kiếp nạn này rồi. Xem ra ngươi chính là người mà Hỗn Loạn Thiên Quân đã trọn trúng, ánh mắt của ta quả không sai."