Vĩnh Sinh
Chương 937 : Huyền Trọng Phái
Ngày đăng: 04:14 22/04/20
Phương Hàn quá đối vui mừng vì mình có thể thành công phi thăng Thiên giới, ít nhất cũng tránh được kiếp số phải chết.
Nhưng mà hiện tại bị thương quá nặng, lại nhất định phải cẩn thận khôi phục. Chỉ cần khôi phục thực lực, bằng vào thủ đoạn một chưởng có thể bóp chết Huyền Tiên của hắn, Thiên giới to lớn, hắn có thể tận tình vùng vẫy.
Trong Thiên giới, Hư Tiên, Chân Tiên cũng chỉ là đầy tớ bình thường.
Chỉ có Thiên Tiên mới có địa vị. Nhưng mà chỉ có chút địa vị mà thôi. Mà địa vị của Thần Tiên lại rất cao, tương đương với thân hào nông thôn, địa chủ đất đai tại thế tục. Nhưng mà vẫn bị rất nhiều người quản hạt.
Huyền Tiên lại có địa vị cao hơn nữa, Là cự đầu có pháp tắc Kim Tiên chính cống. Loại người như Phương Hàn, có thể dùng một chưởng bóp chết Huyền Tiên thông thường, chẳng khác gì tiểu cự đầu, ở đâu cũng có thể vẫy vùng.
Nhưng mà việc cấp bách bây giờ chính là khôi phục thực lực, chữa trị xong thương thế rồi bàn tiếp.
Hắn nhắm mắt trầm tư, cố gắng điều động hài nhi màu vàng "Kim Tiên pháp tắc" tại mi tâm, Đại La Chân Hỏa từ trên đó toát ra, thẩm thấu tiến nhập vào các bộ vị trên thân thể, huyệt khiếu được nhất nhất chữa trị, trở nên càng cường đại hơn trước.
Bát Bộ Phù Đồ cũng bắt đầu nhúc nhích, đại lượng bổn nguyên của Long giới vốn được hút vào trong đó, hiện tại nếu như một lần nữa có thể thành công tạo ra, nhất định sẽ càng thêm viên mãn hơn so với trước kia.
Tam Thập Tam Thiên chí bảo được pháp tắc Kim Tiên thúc dục càng ngày càng ngưng luyện, rất nhiều nơi bị phá vỡ đều được chữa trị, trong hư không tối tăm tại Tiên giới một cỗ Nguyên Thủy chi khí bắt đầu thẩm thấu tiến vào.
Thân thể của Phương Hàn chậm rãi được chữa trị. Hơn nữa tuổi thọ của hắn cũng thong thả tăng trưởng, hài nhi pháp tắc Kim Tiên màu vàng giống như Vĩnh Hằng Chi Lô cung cấp nguyên lực, vô luận là thương thế cỡ nào cũng có thể khôi phục.
Chỉ cần luyện hóa toàn bộ pháp tắc Kim Tiên này, Phương Hàn có thể khẳng định thương thế của mình chẳng những khôi phục như cũ, hơn nữa còn tăng trưởng tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi.
Phiến rừng rậm này thập phần yên tĩnh, tựa hồ như mãi mãi không có dấu chân người, ngược lại cũng không có người tới quấy rầy hắn, khiến hắn có thể lặng lẽ tu luyện không bị ngoại giới quấy nhiễu.
Cũng không biết qua bao lâu thân thể Phương Hàn khẽ động, đã có thể vận chuyển nguyên khí, có thực lực nhất định.
"Mã sư đệ, không nên hồ đồ, hiện tại vùng này cũng không thái bình gì, Huyền Trọng Phái chúng ta gia nghiệp nhỏ, hơi không cẩn thận sẽ lâm vào họa diệt môn." Nữ tử lại lên tiếng, nữ tử này hiển nhiên là sư tỷ trong bảy tám người này. Phương Hàn cảm thấy tu vi của nàng đã đạt tới tầng thứ bán Thiên Tiên, tùy thời có thể bước vào cảnh giới Thiên Tiên, khuôn mặt cũng không phải rất đẹp, nhưng trên trán lại tỏa ra khí tức ổn trọng.
"Nhưng, Trần sư tỷ, tu vi của tỷ đã đạt tới bán Thiên Tiên đỉnh phong, chỉ thiếu một chút có thể từ phàm thành tiên, địa vị đề cao rất lớn, phải biết rằng hiện tại bên trên đang thu nạp đệ tử phái đi giết địch, nghe nói khai chiến cùng Thần tộc, chỉ có Thiên Tiên mới có thể không bị chiêu binh, có chủ quyền, nếu như có thể luyện hóa người này..." Tên mặt dài Mã sư đệ một lần nữa dùng thần niệm dao động truyền tới.
"Nói bậy, Huyền Trọng Phái chúng ta cũng không phải tà môn ngoại đạo, huống hồ người này không rõ lai lịch, vạn nhất là người có địa vị, không phải sẽ dẫn tới họa diệt môn cho Huyền Trọng Phái cho chúng ta sao? Gieo hạt nào thì gặt quả ấy." Trần sư tỷ khiển trách: "Các ngươi khiêng vị tiền bối này lên, chúng ta trở lại Huyền Trọng Phái."
Thần niệm ba động kết thúc, nữ tử Trần sư tỷ đi tới bên người Phương Hàn, nói: "Tiền bối, Huyền Trọng Phái chúng ta tuy là môn phái nhỏ, nhưng tuyệt đối sẽ không đứng nhìn tiền bối bị thương mà không lý tới, tiền bối ở đây quả thực là không phù hợp để dưỡng thương, hay là theo chúng ta trở về, chậm rãi điều dưỡng cho thật tốt."
""Đa tạ." Phương Hàn gật gật đầu: "Lúc này ngươi cứu ta, quả thật đã gieo quả thiện xuống, bởi vì chờ ta khôi phục thần thông, tất nhiên sẽ có báo đáp."
"Tiền bối nói đùa rồi, ta cũng không phải là vì báo đáp, chỉ vì muốn kết thiện duyên mà thôi." Trần sư tỷ phất phất tay, lập tức có hai người nầng Phương Hàn lên, sau đó nhảy ra ngoài rời khỏi phiến sơn lâm này.
Phương Hàn nhìn đám đệ tử này mang theo mình bước như bay, trèo đèo lội suối, không khỏi dở khóc dở cười, ở thế tục, cảnh giới Chân Tiên chỉ cần hơi khẽ động có thể xuyên qua vô số thời không, trong nháy mắt chấn nổ vô số tinh cầu, thế nhưng hiện tại ở Thiên giới, bị quy tắc cự đại áp chế, chỉ có thể làm phàm nhân đi bộ mà thôi.
Một là thế tục, một là Thiên giới, sai biệt quả thật quá lớn.
"Thiên giới, Thiên giới rốt cuộc rộng lớn cỡ nào?" Thần niệm của Phương Hàn bắn phá tứ phương, căn bản là vô viên vô hạn, mỗi một tấc bùn đất, nham thạch, nguyên khí của Thiên giới đều chắc chắn e rằng không thể tưởng tượng.
Trong Đạo Kinh cổ xưa có ghi lại, hài nhi vừa ra đời tại Thiên giới đã có thực lực Trường Sinh Bí Cảnh. Theo đà phát triển, rất nhanh có thể tu thành Bất Tử Chi Thân, đến Trường Sinh bảy tám trọng.
Thế nhưng nếu chưa đạt được cảnh giới Thiên Tiên, vẫn chỉ là tiểu nhân vật.
Ước chừng đi được nửa ngày, đại nhật trên bầu trời có tư vị như muốn kết thúc một ngày, trước mắt xuất hiện một tòa cung điện trên sơn phong. Đã tới sơn môn của Huyền Trọng Phái.