Vĩnh Sinh

Chương 938 : Dàn xếp

Ngày đăng: 04:14 22/04/20


Phương Hàn được đoàn người Trần sư tỷ dẫn tới sơn môn của Huyền Trọng Phái.



Sơn môn được kiến tạo trong nham thạch, một tòa cung điện sừng sững nguy nga, trên bầu trời được bố trí đại hình cấm pháp, chứng tỏ trong Huyền Trọng Phái vẫn có cao thủ tọa trấn.



Đương nhiên uy phong vẫn không thể so được với những đại môn phái trong thế tục như Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, có hàng trăm hàng ngàn thái cổ thần sơn phiêu phù trên không trung. Bao phủ từng tòa tinh vực.



Nhưng mà trong Thiên giới, vật chất kết cấu vô cùng ổn định, quy tắc không gian ngưng kết, di động một ngọn núi cũng cần lực lượng tương đương với việc di chuyển tổ hợp cùng sắp xếp trăm ngàn tinh vực lại với nhau.



"Các ngươi, đem vị tiền bối này tới động phủ của ta." Trần sư tỷ phân phó một câu, vài đệ tử vội vã leo lên núi, tới một tòa tiểu cung điện phía trước, sau đó khiêng Phương Hàn vào, đặt hắn yên ổn nằm trên một chiếc giường đá.



Giường đá phi thường ôn nhuận, một cỗ âm dương ý cảnh nhộn nhạo trong lòng, làm dịu huyệt khiếu quanh tân Phương Hàn. Đây tựa hồ như là một kiện bảo bối.



Loại kỳ thạch này ở trong thế tục đem ra đấu giá, giá trị chỉ có loại cường giả Thiên Tiên cự phách mới mua được.



"Huyền Dương Kỳ Thạch của Thiên giới mài dũa mà thành, bố trí trong đó các loại cấm pháp, là một kiện tuyệt phẩm đạo khí vượt qua Lôi Kiếp, không tệ không tệ, có công năng tẩm bổ thể xác và tinh thần."



Phương Hàn thầm nói.



"Tiền bối, nơi này nà địa phương mà ta tu thành, ta gọi là Trần Yến." Trần sư tỷ an trí tốt cho Phương Hàn, lúc này mới gật đầu nói: "Tiền bối an tâm ở trong này tĩnh dưỡng, tuy gần đây thế đạo hỗn loạn, thế nhưng ta cũng có chút thế lực trong Huyền Trọng Phái, chỉ cần không rời khỏi núi, an toàn của tiền bối không có vấn đề gì. Không biết tiền bối có thể cho ta biết ngài xuất xứ từ môn phái nào hay không?"



"Tốt nhất là ngươi không nên biết lai lịch của, nếu không sẽ gây bất lợi cho ngươi đó." Phương Hàn mỉm cười nói: "Ta tới từ một nơi rất xa, bị đại nhân vật cường đại truy sát, mới vừa tới đây. Ngươi đã cứu ta, ta tự nhiên sẽ cho ngươi chỗ tốt."


"Tiền bối...Những đan dược này..." Trần Yến nhìn xuống, thập phần khó xử, nói: "Những dược liệu này có thứ thập phần trân quý, chỉ có thể đi thị trường Mang Cổ Minh mới mua được. Thế nhưng tích súc của ta không đủ..."



"À? Tích súc, ngươi muốn nói tới Nguyên Thủy đan?"



Phương Hàn minh bạch, muốn mua đồ tại Thiên giới, đều cần phải có Nguyên Thủy đan do Nguyên Thủy chi khí ngưng kết thành. Nhưng mà khi chưa tu luyện thành Thiên Tiên, căn bản không có khả năng từ trong nguyên khí của Thiên giới hấp thu lấy Nguyên Thủy chi khí.



Cho dù Thiên Tiên cũng cần phải tới nơi dư thừa Nguyên Thủy chi khí để hấp thu.



Thiên giới có địa phương có Nguyên Thủy chi khí dư thừa, tu luyện sẽ dễ dàng hơn. Có địa phương Nguyên Thủy chi khí nghèo nàn thiếu thốn mỏng manh, tu luyện rất gian nan.



Ở trong Huyền Trọng Phái, Phương Hàn cũng cảm giác được một số đại trận kết trong hư không đang liên tục hấp thu Nguyên Thủy chi khí trên chín tầng trời, đồng thời một dòng linh mạch thần bí trong lòng đất củng tiết ra Nguyên Thủy chi khí, hiển nhiên là tổ sư của Huyền Trọng Phái đã tạo ra động tiên để gia tốc tu luyện.



"Cũng tốt, trước tiên ngươi đi tu luyện đi, chờ khi ta khôi phục được một chút, sẽ đi tới thị trường Mang Cổ Minh với ngươi, mua sắm tài liều luyện đan." Hiện tại trên người Phương Hàn cũng không có Nguyên Thủy đan, phải hấp thụ từ trong hư không, hiện tại chỉ có một mình hắn hấp thu, Tam Thập Tam Thiên chí bảo không có khả năng hấp thu, còn có Thái Cực Thần Cầu trong Hoang Thần Chi Thi, cũng sẽ liên tục không ngừng vận chuyển.



Nguyên Thủy chi khí trong Thái Cực Thần Cầu cũng không biết là hấp thu từ nơi nào, từng tia nướcc nhỏ lưu động, vĩnh viễn không nghỉ.



" "Vâng, tiền bối, ta đi tu luyện đây!"



Trần Yến lui ra ngoài, tiến vào trong một gian mật thất khác, bắt đầu đả tọa tham ngộ.



Phương Hàn nhắm mắt lại, hấp thu pháp tắc Kim Tiên, thần niệm bắt đầu thẩm thấu tiến vào trong hư không, bắt đầu phát tán, tràn ra, mười vạn dặm, trăm vạn dặm...