Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Chương 21 : Tỏ tình trong phòng tối ( hé màn tội ác )

Ngày đăng: 23:53 20/04/20


Hạ Tuyết tỉnh lại thì nhìn thấy Anh Tú cũng đang bị trói nằm kế bên cô. Trong một căn phòng tối, chỉ lấp lóe ánh đèn soi sáng ít ỏi Hạ Tuyết vô cùng hoảng sợ.



- Tú Anh, Tú Anh... anh tỉnh lại đi. - Hạ Tuyết cố lay người mình đang bị trói chặt để lay Tú Anh tỉnh lại.



Tú Anh nghe thấy tiếng gọi thì cũng tỉnh lại, đầu đau như búa bổ nhớ lại khi nãy đang bên ngoài thì bị bọn chúng đánh từ phía sau mà ngất xĩu. Tú Anh vô cùng xấu hổ, anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân đã bị sa lưới.



- Vì sao anh lại ở đây?- Hạ Tuyết hỏi. - Nơi này là đâu?



- Hạ Tuyết, cô có biết ai bắt cô không? Cô có gây thù với ai không? - Tú Anh tỉnh táo nhìn xung quanh mà hỏi.



- Tôi không biết bọn chúng là ai nhưng người ghét tôi thì rất nhiều... từ khi Win tuyên bố tôi là bạn gái cậu ấy. - Hạ Tuyết cụp đôi mắt xuống mà nói.



- Hai người thật sự đang hẹn hò sao? - Tú Anh chợt nhìn Hạ Tuyết hỏi.



- Không, chỉ là một vở kịch mà tôi và Win diễn, sau khi Mai Hoa từ hôn thì vở kịch kia sẽ hạ màn. - Hạ Tuyết buồn bã đáp.



- Nhưng cô... không muốn kết thúc nó, đúng không. - Tú Anh nói.



- Tôi không biết, nhưng vì sao anh lại ở đây? - Hạ Tuyết lại hỏi.



- Không quan trọng, nhưng cô đừng lo... Hàn gia sẽ nhanh chóng cho người đến cứu chúng ta. - Tú Anh đáp. - Dù cho bọn chúng là ai, đã đụng đến người của Hàn gia... thì có lẽ bọn chúng đã không còn đường quay lại.



- Làm sao họ biết chúng ta ở đâu...- Hạ Tuyết không tin vào Anh Tú.



Anh Tú chưa kịp đáp thì cửa ra vào bật ra, ánh sáng chen nhau xóa tan bóng tối trong phòng. Hai cô gái trẻ tuổi với gương mặt khinh khỉnh bước vào cười nhếch nhìn Hạ Tuyết.



- Bất ngờ chưa, người tới cứu mày không phải là Win mà là một người đàn ông lớn tuổi. Xem ra mày có nhiều mối quan hệ bên ngoài như vậy. - Hồng Ngọc nhìn Tú Anh mà nói.



- Đàn ông lớn tuổi. - Tú Anh nhìn xung quanh. - Còn người nào đến cứu cô ấy nữa sao?



- Là tôi đang nói chú đó, chú già à. - Hồng Ngọc cười lớn.



Tú Anh lần này giận đến muốn bóp cổ con nhãi ranh này, dám nói một người đẹp trai lịch lãm như anh là một người đàn ông lớn tuổi sao, là chú già sao?



- Hai người, vì sao nhắm vào tôi chứ. - Hạ Tuyết nhìn Hồng Ngọc nói. - Không phải lần trước Win đã bỏ qua rồi sao, không phải các người đã hứa sẽ không đụng vào tôi nữa. - Hạ Tuyết nhớ lại chuyện lần trước Win muốn đuổi bọn họ ra khỏi trường nhưng vì bọn họ đã cầu xin anh và hứa sẽ không ức hiếp cô nữa, cộng thêm việc Hạ Tuyết xiu lòng nói giúp nên Win đã cho qua.



- Đừng nhiều lời, xem lần này mày làm sao để thoát được. - Hồng Ngọc đi tới nắm cổ áo Hạ Tuyết. - Tao đã cảnh cáo rồi, mày không xứng với anh ấy.



- Nhưng Win hiện tại là bạn trai của tôi đó. - Hạ Tuyết thật sự không thể kiềm chế được sự tức giận của mình được nữa. - Còn cô, mãi mãi không bao giờ được Win để mắt tới.



- Nếu tao giết mày... chôn vùi mày mãi mãi... xem Win sẽ nhớ mày được bao lâu nhỉ. - Hồng Ngọc đẩy Hạ Tuyết ngã xuống quay về phía chiếc bàn cầm lấy một con dao nhọn bước tới.



Hạ Tuyết nhìn vết lóe sáng của lưỡi dao thì lạnh cả người, nếu cô thật sự chết tại nơi này... cha mẹ cô phải làm sao?



Tú Anh nhìn thấy lưỡi dao trên tay Hồng Ngọc đang từng bước tiến gần về phía Hạ Tuyết, còn Hạ Tuyết cố gắng lùi về phía sau mà tránh né.



- Cô gái, nếu cô giết Hạ Tuyết thì cuộc đời cô xem như cũng chấm hết... chẳng lẽ chỉ vì cô ta mà cô hủy hoại đời mình sao? - Tú Anh nói.



- Chú im miệng lại đi, tôi sẽ xữ lý chú sau. - Hồng Ngọc nhìn Tú Anh nói.



Hồng Ngọc tóm lấy Hạ Tuyết sau đó liền đưa dao kề vào cổ Hạ Tuyết. Hạ Tuyết hoảng sợ sau đó liền ngất đi.



Hoàng Mai từ phía sau bước tới nói nhỏ:" Mai Hoa đã căn dặn đợi cậu ấ đến mới được phép ra tay, cậu không nên làm sai lời cậu ấy."



Hồng Ngọc nhếch môi cười:" Chỉ đùa vui một chút, xem nó sợ đến ngất đi."



Sau khi bọn chúng bỏ ra ngoài, Tú Anh cũng đã tự mình cởi được dây trói sau đó nhanh chóng đi tới chổ Hạ Tuyết cởi dây trói cho cô. Nhìn vết cứa trên cổ Hạ Tuyết rỉ máu trong lòng Tú Anh vô cùng xót xa, bản thân anh khi thấy cô gặp nạn chỉ có thể dương mắt nhìn mà không thể làm gì được.



- Hạ Tuyết, Hạ Tuyết. - Tú Anh khẽ gọi.



Hạ Tuyết mở mắt ra, nhìn thấy Tú Anh đang ôm mình trong tay liền ngồi bật dậy rời khỏi tay anh.



- Bọn họ đâu rồi. - Hạ Tuyết nói. - Hồng Ngọc cô ta không giết tôi sao?



- Cô ta bỏ đi rồi. - Tú Anh nói.



- Bọn chúng là nhắm vào tôi, anh hãy nhanh chóng trốn đi. - Hạ Tuyết nhìn Tú Anh nói. - Chuyện này không liên quan đến anh, tôi không muốn anh phải chết oan mạng vì tôi.



- Hạ Tuyết, nếu trốn... chúng ta cùng trốn.



- Thật ra tôi bị bọn họ bắt vì nghĩ tôi là bạn gái của Win. - Hạ Tuyết khẽ rơi nước mắt. - Anh thấy thật buồn cười đúng không? Win làm sao có thể để mắt đến tôi, anh ấy yêu cô Kelly mà.



Tú Anh lau đi giọt nước mắt kia, dùng hai tay đặt lên vai Hạ Tuyết, ánh mắt nhìn cô thâm sâu.
tôi sẽ là người kết thúc. - Mai Hoa nhìn Hoàng Mai và Hồng Ngọc nói.



Hồng Ngọc bước tới nắm cổ áo Hạ Tuyết, sau đó giáng một cú tát giáng trời

vào mặt Hạ Tuyết mắng chửi:" Mày dám lại gần Win sao, mày có tư cách đó

sao... vì mày mà một chút nữa tao đã bị đuổi khỏi trường... tao cho mày

chết." - Vừa nói, Hồng Ngọc vừa đá vào người Hạ Tuyết đang nằm đau đớn

dưới sàn. Tú Anh muốn đến giúp nhưng bị hai tên to con ngăn lại, chỉ

biết đau xót nhìn Hạ Tuyết bị hành hạ.



- Còn cậu, không muốn đánh một chút để hả dạ sao? - Mai Hoa nhìn Hoàng Mai đang đứng im mà nói.



- À, mình... mình xem Hồng Ngọc xữ lý cô ta cũng đủ mát lòng rồi. - Hoàng Mai đáp.



Hạ Tuyết đau đớn toàn thân, từ khi bị bắt đến nơi này bị bỏ đói và khát

nên toàn thân không có một chút sức lực. Từng cú đánh, cú đạp của Hồng

Ngọc đau tháu xương tủy nhưng Hạ Tuyết chỉ biết cắn răng chịu đựng,

tuyệt đối không rơi một giọt nước mắt.



- Con này cũng giỏi chịu đòn nhỉ? - Mai Hoa đi tới kéo Hồng Ngọc lại.



- Tới cậu đó, tôi đả cảm thấy tốt hơn rồi. - Hồng Ngọc bước về phía Hoàng Mai.



Mai Hoa trên tay cầm một con dao nhọn đi về phía Hạ Tuyết với ánh mắt đầy

sự khinh ghét và tức giận. Hạ Tuyết toàn thân không thể di chuyển nỗi,

nhắm nhìn Mai Hoa từng bước đi tới nhưng không thể né tránh.



- Mày chết đi, Win sẽ thuộc về tao. - Mai Hoa dơ con dao lên cao, thét lên.



- Không, Hạ Tuyết. - Tú Anh dùng hết sức lực của mình nhưng bọn chúng quá mạnh, vả lại Tú Anh không có võ công... không thể chống lại.



"

Ầm" - Tiếng cánh cửa bị đạp vang lên. Mai Hoa kinh ngạc nhìn về phía

cửa, một cô gái vô cùng xinh đẹp đang đứng phía cửa nhìn vào, đôi mắt

chăm chăm nhìn con dao trên tay Mai Hoa.



- Cô... cô là ai? - Mai Hoa nói. - Các người con đứng đó, mau bắt lấy cô ta.



Bọn người của Mai Hoa lao tới phía Kel, Kel nhoẻn miêng cười sau đó tung chiêu hạ từng tên to con.



- Không được lại gần, cô mà lại gần tôi sẽ giết cô ta. - Mai Hoa nhìn

thấy người của mỉnh bị tiêu diệt hết liền dùng Hạ Tuyết mà uy hiếp.



- Nếu cô đầu hàng, tôi sẽ bỏ qua tất cả cho cô và bạn cô rời khỏi nơi này. - Kel nhìn Hồng Ngọc và Hoàng Mai nói.



- Cô không có nhiều thời gian suy nghĩ đâu. - Cô là ai, vì sao lại phá

tôi. - Mai Hoa không biết cô gái trước mắt là ai, một người vừa xinh đẹp lại vô cùng giỏi võ.



- Giọng nói của cô, rất giống một người tôi quen biết. - Tú Anh nhìn Kel nói.



Kel nhìn hai tên đang giữ Tú Anh rồi nói:" Hai vị đại ca này, nếu muốn sống thì mau đi đi." Hai tên đó nhìn nhau, sau đó không nói gì nhanh chân bỏ Tú Anh ra mà chạy ra khỏi cửa.



- Chúng tôi, chúng tôi cũng đi trước đây. - Hồng Ngọc kéo tay Hoàng Mai toan bỏ đi.



- Rất tiếc, hai em không được phép bước ra khỏi nơi này. - Kel tóm cổ Hồng Ngọc lại nói.



Hạ Tuyết mơn man nhìn về phía Kelly, cô không hề quen biết cô gái kia vì sao lại đến đây ra tay nghĩa hiệp như vậy.



- Dù tôi có chết, cũng sẽ lôi cô theo. - Mai Hoa cảm thấy con đường phía

trước không còn sống bình yên, liền giơ tay cầm dao cao lên đâm thẳng

xuống phía dưới.



Tú Anh đứng gần nhanh chóng lao tới đỡ bàn tay

cầm dao kia, Hạ Tuyết thoát khỏi cái chết trong gan tất. Mai Hoa và Tú

Anh dằn co con dao trên tay Mai Hoa, Mai Hoa nhất quyết muốn đâm nó về

phía Hạ Tuyết, Tú Anh lại cản lại.



Kelly nhanh chóng bước tới.



" Phụt" - Tiếng dao đâm vào da thịt, tiếng máu phun trào....



Bàn tay Mai Hoa dính đầy màu tuơi, Kelly sững sờ nhìn phía trước mắt....Lâm Hạ Tuyết đau đớn nhìn dòng máu tuơi chảy không xiết, nhưng cô không thể cử động được nữa.