Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Chương 54 :

Ngày đăng: 23:53 20/04/20


Cô thật sự là muốn biết điều mà anh đang giấu đi, nhưng nghe giọng nói trầm buồn từ anh cô lại chợt nao lòng. Cô không muốn người đàn ông mà cô yêu thương kia lại vì cô mà khó xữ, anh hứa là sẽ nói thì nhất định sẽ nói, cô tin tưởng vào anh. Cô tự cười bản thân mình, biết rằng anh chỉ trêu chọc chơi đùa với cô nhưng con tim cứ thổn thức khi nhìn thấy anh, cô không làm trái lại trái tim mình, cứ để nó tự nhiên thổn thức để nó tự nhiên yêu anh mặc dù anh không yêu cô.



- Anh sẽ để tôi đi, anh không còn muốn trêu đùa tôi nữa. - Kelly hỏi lại một lần, cô muốn đi nhưng khi anh nói rằng sẽ để cô đi… cô lại có chút xót xa.



Thế Bảo không đáp, anh nhấc đũa lên mà gắp một ít thức ăn vào chén Kelly khẽ nói:” Em ăn nhiều vào, tôi nghi ngờ về cách chăm sóc bản thân của em.”



Cô cuối đầu, anh không trả lời nghĩa là đúng sao, anh ta đã chán cô rồi ư.



- Tôi có một việc muốn hỏi anh. - Kelly nói. - Tôi muốn anh trả lời thật lòng.



Thế Bảo vẫn im lặng… một lúc lại gật đầu nói gọn:” Ừm.”



- Anh biết tôi là con gái của Phạm cục trường từ khi nào?



- Khi em chĩa súng vào tôi.



Kelly có chút rụt rè, anh ta là đang mắng cô sao.



- Khi ở trung tâm trò chơi, anh đã từng nói là anh yêu tôi, những lời đó… là thật hay giả. - Kelly cúi mặt hỏi.



Hàn Thế Bảo đưa đôi mắt có chút đợm buồn nhìn sang phía KElly, sau đó lại khẽ cười rồi nói:” Là thật.”



Tim Kelly đập rộn ràng… Thế Bảo vừa nói là thật sao…



- Nhưng… - Hàn thế Bảo nói tiếp. - Là tôi yêu con vịt xấu xí Kelly… không phải thư kí xinh đẹp Bảo My, càng không phải Phạm tiểu thư nhà họ Phạm. - Hàn Thế Bảo buông đũa đứng lên mà bỏ đi. - Tôi no rồi.



Cả 3 người đó không phải là một mình cô sao… rõ ràng anh cũng biết điều đó mà. Vì sao anh lại nói ra những lời như vậy, Kelly khẽ cười tức giận.



- Vậy ra anh là kẻ phong lưu không chung thủy sao?



Anh quay lại, không hiểu ý cô nói. Kể từ khi yêu cô, anh chưa từng nhìn qua bất cứ cô gái nào.



- Anh nói anh yêu Kelly nhưng lại mang thư kí Phạm Bảo My lên giường cùng anh… tôi nghi ngờ về tư cách của anh khi dám nói ra lời yêu thương đối với cô gái mang tên Kelly kia. - Kelly không vừa, anh muốn phân biệt rõ ràng cô sẽ phân rõ cho anh xem.



Hàn thế Bảo bật cười, xem ra cô gái này muốn chơi trò chơi nguy hiểm với anh. Lại cả gan dám vặn vẹo lại lời anh nói. Anh nhìn cô cười nhếch mép từ từ bước tới phía cô, ánh mắt chầm chậm cúi người về gương mặt Kelly.



- Nếu đã không có tư cách, tôi lại muốn quăng cái tư cách ấy đi… - Anh nhíu mày, bàn tay vuốt mái tóc của KElly ra phía sau để lộ chiếc cổ gợi cảm, Hàn Thế Bảo từ từ hôn vào.



- Anh… mau cút đi. - Kelly đẩy Thế Bảo ra xa, nhanh chân bỏ chạy khỏi tay anh.



Thế Bảo nhìn theo cô không đuổi theo, đôi môi anh vẫn còn nhoẻn miệng cười đắc ý.



- Tối nay em muốn ngủ ở đâu. - Anh không tha mà nói theo trêu chọc.



Kelly nóng mặt bỏ chạy… cô biết nếu cô còn ở lại gian phòng bếp đó thì người đàn ông kia sẽ ăn cô thay cơm. Anh ta là kẻ biến thái, có thể làm bất cứ nơi nào…




- Hải Yến, có chuyện gì sao? - thầy giáo đang giảng bài liền trợn mắt hỏi.



- Thưa thầy, em nhất định phải đi tìm, nhất định phải tìm cho ra. - Hải Yến gom tập sách trên bàn vào cặp rồi bỏ ra khỏi lớp.



Thầy giáo khó hiều nhìn theo sau đó hỏi cả lớp:” Em ấy làm mất gì sao?”



Cả lớp lắc đầu không ai biết thứ Triệu Hải Yến muốn tìm là gì, đó chính là tình yêu của cô… nếu anh không chủ động… cô sẽ là người chủ động làm tan chảy trái tim băng giá của anh.



Triệu Hải Yến lái xe đến tập đoàn The Win vì ngoài nơi này ra cô thật không biết gì về Hà Tuấn Anh… lúc này cô lại chợt nhận ra, cô nói yêu anh nhưng cô lại chưa hiểu rõ về anh...sau đó lại búng tay một cái:” như vậy mới gọi là tình yêu sét đánh.” rồi khẽ cười đắc ý.



- Cô tìm ai. - Lễ tân hỏi.



- Tôi là bạn gái của trợ lý Hà, tôi đến tìm anh ấy. - Hải Yến trong bộ đạng học sinh trung học, chuyện lần trước mọi người vẫn còn nhớ.



Cô gái lễ tân khẽ bối rối… lần đó trước nhân viên công ty cô ta còn dám hôn trợ lý Hà… lại không thấy anh ấy tức giận, xem ra là mối quan hệ phức tạp. Nếu cả gan đuổi cô gái này ra ngoài sẽ đắc tội.



- Xin lỗi, trợ lý Hà ra ngoài rồi. - Cô tiếp tân nhận được tin từ thư kí của anh.



- Vậy tôi muốn gặp Hàn tổng, cô cứ thông báo là có Triệu Hải Yến con gái của tổng giám đốc tập đoàn Triệu Hà muốn gặp Hàn tồng để đòi lại công bằng.



- Nhưng… Hàn tổng… - Cô tiếp tân ấp úng, đâu phải ai cũng có thề gặp Hàn tổng.



- Tôi đã làm gì khiến cô cảm thấy không công bằng sao? - Hàn Thế Bảo nhìn thấy Triệu Hải Yên liền bước tới vừa nghe cô nói ra.



Triệu Hải Yến quay đầu lại phía sau, cô nhoẻn miệng cười khi đã gặp được Hàn Thế Bảo và trên hết là phía sau Hàn Thế Bảo chính là người yêu của cô.



- Hàn tổng à, ngài có biết là ngài bốc lột sức lao động của nhân viên quá không. - Triệu Hải Yến lắc lắc đầu, ra vẻ không hài lòng.



- Bóc lột sao? - Hàn Thế Bảo nhíu mày lại, cô gái này muốn giờ trò gì sao?



- Đúng vậy, ngài bốc lột đến mức mà bạn trai tôi không có thời gian để hẹn hò cùng tôi. Ngài



cũng biết chúng tôi vừa mới bắt đầu quen nhau, phải có nhiều thời gian tìm hiểu.



Tuấn Anh chỉ muốn xách cô gái trước mặt mà ném ra khỏi The Win.



- À… - Hàn Thế Bảo nhìn sang Tuấn Anh khẽ cười. - Thì ra là lỗi của tôi. Thế này… hôm nay tôi sẽ cho cậu nghĩ một ngày để đưa cô bạn gái mới quen này đi chơi một hôm vậy. - Hàn Thế Bảo đẩy Tuấn Anh về phía Hải Yến.



Tuấn Anh gằn giọng nhìn khẽ nói nhỏ trước mặt Hải Yên:” Cô điên rồi sao?”



Hải Yến không đáp, vui vẻ ôm lấy tay Tuấn Anh mà kéo đi:” Cảm ơn Hàn tồng, ngài là một tổng giám đốc đẹp trai tốt bụng và vô cùng hiểu biết nhất mà tôi từng gặp.” - Một tay ôm lấy Tuấn Anh kéo đi, một tay vẫy chào Hàn Thế Bảo



Hàn Thế Bảo đưa tay vẫy chào bọn họ, trong lòng bỗng nhiên có chút vui vẻ...