Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta
Chương 7 : Tôi cần một Osin, cô có muốn làm hay không?
Ngày đăng: 23:53 20/04/20
Kelly lần theo địa chỉ trong hồ sơ mà tìm đến nơi Hạ Tuyết đang sống, đây chỉ là một khu nhà trọ nhỏ bé. Thật khó khăn để cô tìm ra nhưng cuối cùng Kelly cũng đang đứng trước địa chỉ chính xác.
- Cô tìm ai? - Chủ phòng trọ nhìn thấy người lạ liền hỏi.
- Tôi là giáo viên của em Hạ Tuyết, xin hỏi em ấy ở phòng nào ạ? - Kelly lễ phép đáp.
- Con bé ở phòng cuối cùng, hôm qua ngày đầu tiên đi học thế mà về đến nhà thì quần áo xốc xếch, gương mặt đầy vết bầm. Học sinh bây giờ thật đáng quan tâm. - Chủ phòng trọ lắc đầu.
- Dạ, cảm ơn cô. - Kelly khẽ cuối đầu chào, sau đó đi tới căn phòng nơi Hạ Tuyết ở.
Kelly gõ cửa một lúc thì Hạ Tuyết cũng mở cửa. Trước mắt Kelly là một cô bé vô cùng xinh xắn, tuy nhiên gương mặt trắng bệt và như thiếu sức sống.
- Chị tìm ai? - Hạ Tuyết hỏi.
- Cô là giáo viên chủ nhiệm mới của em, hôm nay em vắng mặt nên cô đến đây vì muốn biết lí do. Em bị ốm sao? - Kel đáp.
- Cảm ơn cô, hôm nay em không được khoẻ nên không thể đến trường. - Hạ Tuyết ủ rủ đáp.
- Cô nghe nói hôm qua em bị đánh sao? Là ai đánh em? - Kel quá rành những trò của lũ trẻ, nhìn thấy vết bầm trên mặt Hạ Tuyết còn chưa kịp tan hết.
- Không có gì đâu cô, ngày mai em sẽ đến trường, cô đừng lo.
- Được rồi, cô mang chút trái cây và bánh đến cho em. Em nghĩ ngơi cho khoẻ, ngày mai gặp lại.
- Cảm ơn cô. - Hạ Tuyết nhận lấy, cô giáo chủ nhiệm mới thật là nhiệt tình với học sinh.
- Nếu có người ức hiếp em, hãy nói với cô, cô là giáo viên chủ nhiệm của em, sẽ bảo vệ học sinh của mình. - Kel nắm tay Hạ Tuyết nói.
***************
Tại biệt thự Hàn gia,
- Hôm nay cảm ơn cậu. - Kel mỉm cười nhìn Win nói.
- Tôi chỉ đang tạo điều kiện để cô có thể thực hiện yêu cầu của tôi. - Win không nhìn Kelly mà nói. - Cô đã làm đến đây rồi.
- Yên tâm đi, một khi Kelly đã ra tay thì không gì là không thể. - Kelly cười tự đắc.
Hồng Ngọc đành quay về vị trí của mình, đợi đến giờ nghĩ sẽ xữ lý.
- Đã sắp đến kì thi học kì rồi, cô chúc các em được điểm cao trong kì thi sắp tới. Bây giờ chúng ta điểm danh nào.
Kel đọc tên Lâm Hạ Tuyết thì Hạ Tuyết liền hô có, Kelly cảm thấy hài lòng vì cô bé này thật biết giữ lời hứa.
Win nhìn sang người ngồi bên cạnh mình, bàn tay lần trước bị anh nắm chặt rồi va vào bàn vẫn còn vết bầm tím, trên gương mặt và cổ vẫn còn dấu vết của cuộc ẩu đã lần trước trên sân thượng. Nhìn kĩ Win mới phát hiện rằng Hạ Tuyết quả thật rất đẹp, vẻ đẹp mộc mạc hiền lành, trên gương mặt đầy nét ngây thơ ấy là ánh mắt buồn rười rượi.
- Lâm Hạ Tuyết. - Win khẽ gọi.
Hạ Tuyết giật mình, lần này thì tiêu cô thật rồi, hắn ta lại chuẩn bị đuổi cô đi đây, chẳng lẽ cô phải vừa đứng vừa học sao. Hạ Tuyết khóc thầm, bao nhiêu tự tin ban sáng bay hết theo câu gọi của Win.
- Cậu… gọi… tôi… sao? - Hạ Tuyết lấp bắp từng câu.
- Cô đi làm thêm sao? - Win chóng tay lên đầu mình, ngoảnh mặt sang nhìn Hạ Tuyết hỏi.
- À, vâng… có chuyện gì sao? - Hạ Tuyết không dám nhìn Win, cuối mặt nói.
- Tôi cần một Osin, cô có muốn làm hay không? - Win vẫn nhìn chăm chăm cô.
- Tôi… tôi… - Hạ Tuyết ấp úng.
- Nếu cô làm osin của tôi, cô có thể ngồi tại vị trí này. - Win nhoẻn cười.
- Vâng… vâng… tôi đồng ý. - Hạ Tuyết gật đầu lia lịa.
- Tốt, từ này cô sẽ là Osin của tôi. - Win nói xong, không nhìn Hạ Tuyết nữa mà lại gục mặt xuống bàn như ngủ.
Hồng Ngọc và Hoàng Mai nhìn thấy Win nói chuyện cùng với Hạ Tuyết liền vô cùng tức giận.
- Con nhỏ đó, dám nói chuyện với Win. - Hoàng Mai thốt lên.
- Nó sẽ phải bắt buộc cút khỏi thành phố này mãi mãi. - Hồng Ngọc tức giận nắm chặt tay thành cú đấm, nét mặt tia lên giận dữ.
-