Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Chương 86 :

Ngày đăng: 23:53 20/04/20


- Thế Bảo, đừng làm như vậy. - Kelly ngăn lại bàn tay của anh đang mơn trớn trên cơ thể cô. - Anh sắp kết hôn rồi.



- Tất nhiên là tôi biết, không cần em phải nhắc nhở. - Hàn Thế Bảo khẽ đưa miệng vào vành tai cô mà nói khẽ, hơi thở của anh phà vào tai cô khiến Kelly không còn hơi sức mà phản kháng. - Lần đó em đã dùng cách này mà níu tôi lại không cho tôi đến lễ cưới sao, lần này tôi cũng muốn em dùng cách đó.



- Lục tiểu thư rất yêu anh và đã giúp đỡ anh rất nhiều. - Kelly đáp lời. - Chúng ta không nên khiến người khác vì chúng ta mà đau buồn.



Hàn Thế Bảo không đưa lời cô vào trong tai, nhìn thấy cơ thể đầy đặn trên người cô đầy quyến rũ thì làm sao có thể dứt ra. Anh trút bỏ những thứ còn vướn víu trên thân thể hai người, cuồng say vào cơn mem tình ái. Kelly biết có muốn thoát khỏi anh cũng không thể thoát, vả lại cảm giác bên anh quyến luyến đến mức cô cũng phải say mem tình cùng anh. Cô từ từ đáp trả anh, từ từ trở nên chủ động khi ở bên cạnh anh. Cô biết là đang làm một việc không đúng đắn, nhưng từng nhịp di chuyển của Hàn Thế Bảo lại khiến cô khát khao hơn.



- Em chán chê khi ở bên tôi ư. - Hàn Thế Bảo đưa đôi môi nóng bỏng vào bờ cổ Kelly cắn nhẹ… nhưng vẫn để lại dấu vết.



- Không có… - Kelly trong con say tình mà lắc đầu, bàn tay đưa qua lưng anh mà xiết nhẹ. - Tôi rất nhớ anh.



Hàn Thế Bảo nhếch môi cười, đôi môi tiếp tục chạm vào môi cô mà đùa giỡn. Tiếng kêu khe khẽ trên môi Kelly càng khiến anh kích tình hơn, toàn thân hoạt động mạnh mẽ khiến trên gương mặt cô càng lúc càng đỏ ửng lên. Kelly báu chặt vào lưng anh, ôm lấy anh mà trong lòng có nhiều cảm xúc lẫn lộn.



Lục An quay về vào lúc nữa đêm, cô và Henry ở bên ngoài trò chuyện về mọi thứ, đến khi nhận ra thì đường phố đã vắng bóng người… nhìn lại đồng hồ thì đã nữa đêm. Lục An vội chia tay Henry mà đón xe quay về Hàn gia, nhưng cuối cùng đợi mãi không tìm được xe thì Henry lái xe tới mà đưa cô về nhà. Khi vừa bước vào cửa Hàn gia, nhìn thấy Hàn Thế Bảo từ phòng của Kelly mà bước ra… trong lòng Lục An vô cùng đau đớn và tức giận. Cô nép mình phía sau một tấm rèm không để Hàn Thế Bảo nhìn thấy, đôi mắt trừng lên vô cùng đáng sợ.



- Kelly, cô sẽ phải trả giá vì câu dẫn chồng tôi.



Buổi sáng tại Hàn gia, Hàn Thế Bảo ngồi vào bàn ăn sang ở vị trí chủ gia bên trái là Lục An, còn bên phải là Tiểu Hân và Kelly. Kelly đang đút cháo cho Tiểu Hân không để ý đến ánh mắt của Lục An nhìn cô đầy ganh ghét, còn Han Thế Bảo lại là một ánh mắt vô cùng ấm áp.



- Ăn sáng thôi… - Tú Anh từ phía trong bước ra. - Thím Trương, cho tôi một phần. - Đây là con người đang yêu đời nhất.



- Hôm nay chú Tú Anh có việc gì rất vui ạ. - Tiểu Hân nhìn Tú Anh mỉm cười nói.



- Con gái thông minh, chính là chú đây đang có tâm trạng rất tốt. - Tú anh bước tới nựng má Tiểu Hân. - Hôm nay Tiểu Hân sẽ đến trường đúng không?



- Vâng ạ, hôm nay cô Kelly sẽ đưa con đến trường. - Tiểu Hân quay sang nhìn Kelly mà nói. - Baba sẽ đưa con và cô đến trường, sau đó baba sẽ đưa cô Kelly quay về nhà. - Tiểu Hân vỗ tay. - Đến chiều, baba sẽ đưa cô Kel đến đón con, đúng không ạ. - Tiểu Hân nhìn về phía Hàn Thế Bảo mà nói.



Hàn Thế Bảo mỉm cười gật đầu…



Lục An nhìn thái độ vui vẻ của Hàn Thế Bảo trong lòng khá là tức giận, anh ta từ đầu đã không hề nhìn cô một lần. Ánh mắt đều hướng qua phía Tiểu Hân nhưng thật chất là muồn ngắm nhìn Kelly. Lục An đưa tay mình qua đặt lên tay Hàn Thế Bảo vô cùng tình tứ trước mặt Kelly khẽ mỉm cười nói:” Thế Bảo, hôm qua em vẫn chưa chọn được váy cưới… hôm nay chúng ta đi thử lại nhé.”



- Vậy cũng được. - Hàn Thế Bảo gật đầu đáp.



Lục An vô cùng phấn khởi, xem ra tình cảm bọn họ chỉ là theo kiểu lên giường mà thôi. Tại sao trước mặt cô ta anh ấy không hề kiên dè với cô, Lục an khẽ mỉm cười bắt đầu ăn.



- Làm sao bây giờ, anh không nhớ hôm nay sẽ bay sang Hàn Quốc để thám thính thị trường và tiến hành hợp tác sao? - Tú Anh lắc đầu nói, quả nhiên chính là từ khi Kelly quay lại người đàn ông tài ba kia thật lười biếng. chỉ biết có phụ nữ mà thôi.



- Anh đi Hàn Quốc ư, bao lâu sẽ về.



- Khi nào anh quay về.



Giọng nói của cả Kelly và Lục An đều cật lên cùng một lúc. Hàn Thế Bảo đứng lên đặt khăn ăn trên bàn phủi tay nhìn qua phía Lục An mà nói.



- Thật xin lỗi, lần trước không phải cô đã tự mình chọn một bộ váy cưới rất đẹp sao… tôi tin tưởng vào chọn lựa của cô sẽ không làm mất mặt Hàn gia. Tôi sẽ quay về trước ngày chúng ta kết hôn, yên tâm lần này sẽ không để cô một mình trong ngày cưới đâu.



Sau đó quay sang nhìn Kelly mà nói:” Đi thôi, đưa Tiểu Hân đi học.”



Kelly đứng lên chuẩn bị quần áo tươm tất cho Tiểu Hân sau đó nắm tay con bé ra xe. Trên xe, Hàn Thế Bảo ngồi một bên, Kelly ngồi một bên đặt Tiểu Hân ngồi chính giữa… không gian im lặng không ai nói với ai một câu nào.




Tú Anh lắc đầu nói;” Có lẽ là có hiểu nhầm gì với Win.”



- Hạ Tuyết như vậy, sao em có thể bỏ đi được. - An Nhiên nói.



- Vậy đừng đi nữa. - Tú Anh nhúng vai.



- Không được, em đã kí hợp đồng rồi… vả lại còn sự uy tín của mình nữa. - An Nhiên đáp. - Hay là anh chăm sóc Hạ Tuyết thay em, còn em sẽ đi lưu diễn.



- Em không ghen sao. - Tú Anh trêu chọc. - Không phải khi nãy một chút nữa đã hiểu nhầm ư/



- Không tin tưởng anh nhưng em tin tưởng Hạ Tuyết. - An Nhiên mỉm cười nói.



Tú Anh suy nghĩ một chút, hiện tại anh cũng không có nhiều thời gian rãnh mà lui tới nơi này để trong coi Hạ Tuyết, nếu cô ấy vì chuyện của Win mà làm điều gì dại dột thì hối hận cả đời.



- Hay anh mời Hạ Tuyết về Hàn gia ở một thời gian, cô bé Tiểu Hân rất đáng yêu sẽ khiến Hạ Tuyết vơi bớt suy nghĩ không vui. - Tú Anh nói.



- Liệu có ổn không. - An Nhiên ra vẻ suy nghĩ, cái Hàn gia đầy rắc rối đó.



- Không sao đâu, hiện tại Hàn tổng đã đi công tác rồi… mọi việc ở Hàn gia đều do anh sắp đ8t5 mà.



- Còn cô vợ sắp cưới của anh ta đâu, cô ta chịu cho phụ nữ vào nhà sao? - An Nhiên nhớ đến Hàn Liên Chi mà không vui.



- Không sao, cô gái họ Lục đó hiện tại chỉ ghen với Kelly thôi, còn Hạ Tuyết đã từng gặp mặt giới thiệu là bạn gái Win.



An Nhiên gật gù đồng ý, để Hạ Tuyết một mình ở lại nơi này trong tâm trạng như vậy khiến cô không an tâm… vậy nên để Hạ Tuyết đến Hàn gia vài ngày sẽ tốt hơn.



***********



Trong những ngày Hàn Thế Bảo không có ở Hàn gia, mọi việc trong Hàn gia tưởng chừng như êm đềm nhưng sự thật thì không phải là như vậy. Kelly thì vẫn ở bên cạnh Tiểu Hân hằng ngày nhưng cô nào đâu biết ánh mắt của Lục An nhìn cô càng ngày càng đầy lửa hận.



Trong bữa cơm, Kelly ngồi trên bàn ăn đút cơm cho Tiểu Hân, mùi đồ ăn sộc vào mũi khiến cô vô cùng khó chịu… cô buông chén cơm trên tay xuống bàn mà chạy vào bên trong nhà vệ sinh nôn ói.



- Cô ta bị làm sao vậy nhỉ. - Lục An nhìn theo hướng Kelly mà nói.



- Lục tiểu thư, có lẽ cô ta mang thai. - Thím Trương khẽ nói. - Cô ta bị như vậy vài ngày rồi.



- Mang thai sao? - Lục An rơi chiếc đũa trên tay.



- Tôi là người có kinh nghiệm, chỉ cần nhìn qua là biết cô ta đang mang thai. - Thím Trương khẽ nói. - Tôi định báo cho Hàn tổng biết, không thể để người trong Hàn gia mang thai hoang như vậy, sẽ có điều tiếng.



- Không, anh ấy hiện tại đang rất bận rộn… việc này cứ để cho tôi quyết định.



- Vâng, vậy tiểu thư sẽ giải quyết thế nào đây. - Thím Trương khẽ hỏi, dù sao Lục An cũng chuẩn bị là chủ nhân gia đình này., muốn giữ chén cơm thì phải biết phục vụ bên nào.



- Cô ta là người của Hàn gia lại mang thai hoang như vậy, tất nhiên là đáng bị đuổi ra khỏi nơi này nhưng thiết nghĩ Tiểu Hân thích cô ta như vậy… thôi thì chúng ta giữ lại cô ta bên cạnh Tiểu Hân… nhưng đứa trẻ kia nhất định không thể giữ được.



- Vâng, Lục tiểu thư nói đúng.