Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
Chương 290 :
Ngày đăng: 16:21 19/04/20
“Trời ơi, cô xem cô kìa, nhỏ mọn quá, tôi chỉ muốn xem bản thảo của cô một chút thôi, cô lại cứ không cho, bây giờ xem bản thảo bị rách rồi kìa.” Dương Thanh Lộ thản nhiên nói rồi buông tay ra, mảnh giấy trong tay cô là là rơi xuống đất.
Chu Mộng Chỉ nhìn mảnh giấy rơi xuống đất, giận đến run người. Cho dù cô ta có không thích ngành thiết kế thời trang đi nữa thì bản thảo này dù gì cũng là tác phẩm của cô ta, bây giờ bị Dương Thanh Lộ hủy đi như thế thì có khác gì đã chà đạp lên nhân cách của cô ta đâu?
“Dương Thanh Lộ, cô đúng là quá đáng!” Chu Mộng Chỉ trừng mắt nhìn Dương Thanh Lộ, cũng không biết phải mắng chửi thế nào, vì trước nay một phu nhân tổng tài Cố Thị như cô ta chưa bao giờ bị ai đối xử thế này!
“Đừng có nóng mà.” Dương Thanh Lộ dương dương đắc ý khoanh tay trước ngực nói: “Cùng lắm thì tôi vẽ bù lại cho cô một bản khác, với trình độ này của cô thì tôi chỉ cần một phút là bù lại cho cô đến ba bản đấy, có được không?”
Chu Mộng Chỉ nghiến răng, ả Dương Thanh Lộ này đã hủy đi tác phẩm của mình, bây giờ lại còn sỉ nhục mình như thế!
“Xin lỗi tôi đi.” Vẻ mặt Chu Mộng Chỉ chợt không còn nét giận dữ như vừa rồi nữa mà lạnh lùng trở lại, dù vậy cô ta quyết không thể bỏ qua chuyện này được!
“Vậy tôi xin lỗi nhé.” Dương Thanh Lộ nhún vai, chẳng thèm nhìn Chu Mộng Chỉ, cái giọng điệu này đâu phải là xin lỗi, rõ ràng chính là đang khiêu khích mà!
Dạy dỗ được Chu Mộng Chỉ rồi, Dương Thanh Lộ cảm thấy rất sảng khoái, quay lại chỗ ngồi của mình tiếp tục đắc ý vẽ bản thảo.
Còn Chu Mộng Chỉ thì cứ trừng mắt nhìn Dương Thanh Lộ cho đến khi cô về lại chỗ ngồi.
Cuối cùng, Chu Mộng Chỉ đứng phắt dậy rồi bước ra khỏi văn phòng.
Cuộc chiến không bom đạn này thế là tạm thời kết thúc tại đó.
“Mộng Chỉ, em lúc nào cũng có tấm lòng lương thiện, anh thật sự bó tay với em rồi.” Cố Thiên Tuấn đầu dây bên kia thở dài một cái rồi nói tiếp: “Nếu em đã muốn như vậy thì thôi, lần này anh sẽ tha cho cô Dương Thanh Lộ đó, nhưng nếu lần sau cô ta mà còn đối xử với em như vậy nữa thì anh tuyệt đối sẽ không tha cho đâu!”
“Em…” Chu Mộng Chỉ mấp máy môi, hoàn toàn không thể ngờ Cố Thiên Tuấn nghe mình nói xong mà lại không phản bác lại chút nào như thế!
Chu Mộng Chỉ cắn môi, cảm thấy đúng là đã lấy đá tự đập vào chân mình rồi, nếu vừa rồi mình không nói mấy lời khách sáo đó thì có lẽ Dương Thanh Lộ đã bị đuổi việc! Bây giờ thì hay rồi, tốn công tốn sức diễn một vở kịch như vậy, cuối cùng lại công cốc hết!
Nhưng Chu Mộng Chỉ không cam tâm bỏ qua cho Dương Thanh Lộ như vậy, cô ta cúi đầu nghĩ một lúc rồi nói tiếp: “Thiên Tuấn, thật ra…”
“Được rồi, Mộng Chỉ, em không cần phải khuyên anh nữa, anh chỉ tha cho cái cô Dương Thanh Lộ đó một lần thôi, nếu còn có lần sau thì anh tuyệt đối sẽ không tha cho cô ta đâu!” Cố Thiên Tuấn còn chưa nghe Chu Mộng Chỉ nói hết thì đã lập tức ngắt lời, nghe có vẻ đang rất miễn cưỡng.
Cố Thiên Tuấn đã nói đến mức ấy rồi, nên Chu Mộng Chỉ cũng đành bó tay, cô ta cười khô khốc một tiếng rồi phụ họa: “Cảm ơn Thiên Tuấn, cảm ơn anh đã hiểu em như vậy.”
“Mộng Chỉ, em là vợ anh mà, cho dù em đưa ra yêu cầu gì thì anh cũng đều sẽ đáp ứng hết.” Giọng nói của Cố Thiên Tuấn đầu dây bên kia tràn đầy tình cảm, “Em làm việc ở đó thật vui nhé, nếu còn xảy ra chuyện gì thì phải báo với anh ngay, tuyệt đối đừng để bản thân phải chịu uất ức!”
“Vâng.” Chu Mộng Chỉ ngán ngẩm trả lời, “Thiên Tuấn, anh làm việc đi, em không làm phiền anh nữa.”
Chu Mộng Chỉ nói xong liền cúp máy, cầm chặt điện thoại trong tay, cảm thấy không thể nào nuốt trôi cục tức này.
Cô ta đưa ánh mắt nham hiểm nhìn về xa xăm, trong lòng nghĩ nhất định phải tìm cơ hội sỉ nhục Dương Thanh Lộ!