Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 41 :

Ngày đăng: 14:39 19/04/20


Chu Mộng Chỉ suy nghĩ mà không chút biểu cảm trên mặt. Cô còn tưởng là chuyện gì khác chứ, nên mới tỏ vẻ nghiêm trọng đến vậy. Cố Thiên Tuấn, chuyện tối qua anh đã ở chung với người phụ nữ khác, tôi đã biết từ trước rồi, chẳng qua tôi chỉ giả vờ không biết mà thôi.



“Mộng Chỉ, em đừng kích động!” Cố Thiên Tuấn thấy Chu Mộng Chỉ không có biểu cảm gì và cũng không nói gì, cứ tưởng Chu Mộng Chỉ nhất thời không thể chấp nhận chuyện này, liền vội vàng nhận lỗi. “Mộng Chỉ à, anh sai rồi, em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được cả.”



Được Cố Thiên Tuấn nhắc nhở như thế, Chu Mộng Chỉ mới sực nhớ ra việc mình phải tiếp tục diễn vở kịch này.



Nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm, đầu tiên là nghi ngờ, tiếp theo là kinh ngạc, sau đó là đau lòng muốn chết. Khi im lặng nhưng trong đôi mắt lại đẫm lệ, Chu Mộng Chỉ nghĩ rằng mình không làm diễn viên thì thật là đáng tiếc.



“Mộng Chỉ, em đừng khóc, anh đã sai thật rồi.” Cố Thiên Tuấn đưa tay ra để lau đi những giọt nước mắt của Chu Mộng Chỉ, ôm cô vào lòng, cảm thấy vô cùng áy náy.



Chu Mộng Chỉ nằm sà vào lòng Cố Thiên Tuấn, lắng nghe nhịp tim nhanh khác thường của anh, nhưng lại vô cùng nhẹ nhõm. Sáng nay, khi biết chuyện Cố Thiên Tuấn ngoại tình, cô còn lo rằng người phụ nữ khác sẽ cướp mất vị trí của mình, sau đó tận hưởng vinh hoa phú quý vốn thuộc về mình.



Nhưng giờ đây, Cố Thiên Tuấn đã chủ động nhận lỗi với mình, điều đó có nghĩa là, trong tim của Cố Thiên Tuấn vẫn yêu mình, vẫn quan tâm đến mình!



Nghĩ đến đây, Chu Mộng Chỉ liền nhếch mép cười một cách đắc ý, vẫn là mình có sức hấp dẫn nhất. Cô điều chỉnh lại cảm xúc của mình, sau đó mới rời khỏi vòng tay của Cố Thiên Tuấn, ngước lên nhìn anh và buồn bã nói: “Thiên Tuấn à, những gì anh vừa nói đều là thật sao? Anh thật sự đã ở cùng với người phụ nữ khác à?”



Trước lời chất vấn của Chu Mộng Chỉ, Cố Thiên Tuấn bỗng cúi đầu xuống, rồi cuối cùng đã gật đầu.



“Hu hu hu…” Chu Mộng Chỉ bụm miệng và bật khóc một cách đau thương.



“Mộng Chỉ, anh xin lỗi, anh thực sự xin lỗi em!” Cố Thiên Tuấn vội kéo Chu Mộng Chỉ vào lòng mình một lần nữa. Anh hôn lên mái tóc vẫn còn đang ướt của cô, và luôn miệng nói xin lỗi.



Chu Mộng Chỉ cũng không nói gì, chỉ nằm sấp trong lòng Cố Thiên Tuấn mà khóc, khóc mãi.




Tuy nhiên, sau khi bữa tiệc kết thúc, Tô Thanh Dương đang bận tiễn khách khứa, còn trợ lý Lily của anh cũng đang bận rộn với những việc khác. An Điềm nhìn vào chiếc váy trắng hở lưng của mình mà thở dài, một nhân vật nhỏ bé không đáng kể như mình phải tiếp tục đợi họ đến khi xong việc!



Nhưng ngày mai cô còn phải dậy sớm để đi làm nữa.



Ngay khi An Điềm đang lo lắng thì một chiếc Ferrari màu xanh đen đã đỗ lại ngay trước mặt cô.



“Lên xe đi.”



Là Tô Thanh Dương!



An Điềm do dự một lúc rồi mở cửa xe và ngồi vào. Vừa vặn tiết kiệm được tiền xe!



“Nhà cô ở đâu? Tôi sẽ đưa cô về.”



“Anh có thể quay lại trụ sở công ty Tô Thị trước không? Tôi muốn về đó lấy lại bộ quần áo tôi mặc khi đi làm, luôn tiện thay chiếc váy này ra.”



“Đồ đạc của cô đều đang nằm ở ghế sau rồi.” Anh đã kêu Lily mang đồ của cô đến đây.



An Điềm phấn khởi quay người lại, đúng là túi xác và mấy túi quần áo của cô đều đang nằm yên ở ghế sau. “Anh Tô, cám ơn anh.”



“Ủa! Đây không phải là quần áo của tôi!” An Điềm nhìn vào mấy cái tags trên quần áo rồi khẽ tặc lưỡi. Nếu cô được mặc những bộ quần áo đắt tiền này, liệu cô sẽ rơi vào cảnh đi hầu rượu cho người ta sao?