Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 162 : La vinh hiển vẫn còn sống sao_

Ngày đăng: 18:34 30/04/20


“Không không!” Đường Tinh Khanh vội vàng khoát tay, hơi lúng túng nói: “Trước đây tôi chưa từng gặp anh... Nhưng anh thật sự rất giống với một người bạn trước kia của tôi, cho nên mới không nhịn được...”



“Thật không? Vậy thì tôi có thể nghe câu chuyện về người bạn đó của cô không?”



Pha cà phê cần một chút thời gian, La Vinh Hiển đứng đối diện Đường Tinh Khanh, hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt dịu dàng nói chuyện cùng cô.



La Vinh Hiển không hề vì bề ngoài mà coi thường cô, ngược lại rất lễ độ lịch sự.



Không ngờ sau nhiều năm như vậy, La Vinh Hiển vẫn hoàn toàn giống như trước đây đối xử với người khác rất dịu dàng, Đường Tinh Khanh muốn mở miệng hỏi anh ta chuyện của năm đó, nhưng lại sợ bại lộ thân phận của mình.



Cô bây giờ đang ngụy trang, La Vinh Hiển không nhận ra cô cũng là điều bình thường, nếu cô mạo muội hỏi anh ta chuyện của sáu năm về trước thì chỉ cho thấy cô rất khả nghi, như vậy không tốt, còn có thể làm bại lộ thân phận, hơn nữa Đông Phùng Lưu vẫn còn ở gần đây!



Trong lòng Đường Tinh Khanh rối rắm, nghĩ một lát, vẫn là chọn nhịn đi.



Sau đó cô lắc đầu, thản nhiên nói: “Anh ta rất giống anh nhưng đã sớm qua đời rồi.”



“... Vậy thành thật xin lỗi, đã nhắc lại chuyện buồn của cô.” La Vinh Hiển lộ ra một tia áy náy, nét mặt mang theo ý xin lỗi.



“Không sao.” Đường Tinh Khanh lắc đầu tỏ vẻ không để ý, thản nhiên cười nói: “Dù sao chuyện cũng đã qua lâu rồi, tôi sớm đã chấp nhận sự thật này, anh không cần cảm thấy áy náy.”



Dù sao, bây giờ cô biết người đó vẫn còn sống là đủ rồi.



Nhìn thấy Đường Tinh Khanh như vậy, La Vinh Hiển nở nụ cười sáng lạn, anh ta tiến đến đưa cho cô một tấm danh thiếp, cười nói: “Đây là danh thiếp của tôi, trên đó có số điện thoại, nếu cô đã nói tôi giống người bạn đã chết của cô, vậy thì chúng ta quen nhau cũng là duyên phận. Sau này nếu cô nhớ đến người bạn đã chết kia thì cũng có thể gọi điện cho tôi, cùng cô giải sầu thì tôi vẫn có thể làm được.”



Ý của La Vinh Hiển là muốn làm bạn với cô sao?
Nhìn thấy cà phê trong tay La Vinh Hiển, anh thậm chí còn nghĩ đến việc cốc cà phê kia rất có khả năng là Đường Tinh Khanh đã chuẩn bị cho La Vinh Hiển. Hơn nữa khi hội nghị vừa tạm dừng nghỉ La Vinh Hiển đi ra ngoài ngay sau Đường Tinh Khanh, chẳng lẽ hai người bọn họ vừa rồi luôn ở trong phòng trà ư?



Ở trong đó làm gì, làm những gì, chỉ nghĩ thôi đã khiến Đông Phùng Lưu như sét đánh bên tai.



Cô nam quả nữ, ở trong phòng trà lâu như vậy, hơn nữa đối tượng lại là thư ký mới của anh và đối tác kinh doanh nhiều năm nay, Đông Phùng Lưu thật sự cảm thấy...



Cô thư ký mới này thật sự quá là giỏi! Hừ!



Mãi cho đến khi hội nghị kết thúc, vẻ mặt Đông Phùng Lưu luôn âm trầm.



Sau khi các ông chủ lớn vui vẻ vẫy tay tạm biệt nhau, Đường Tinh Khanh nhìn thấy xe của La Vinh Hiển rời đi, đột nhiên thấy có chút mất mát.



Những hành động này của Đường Tinh Khanh đều bị Đông Phùng Lưu nhìn thấy, lập tức càng thêm tức giận.



Trở về xe, Đường Tinh Khanh ngồi vào xe rồi đóng cửa lại, đột nhiên người cô bị ai đó kéo, sau một hồi lăn lộn, cô bị Đông Phùng Lưu đè dưới thân, anh dùng tay giữ cổ cô!



Đường Tinh Khanh hoảng sợ trước tình trạng này, cô lập tức nhìn về phía Đông Phùng Lưu một cách kinh ngạc: “Đông Phùng Lưu, anh muốn làm gì vậy? Anh thế này là muốn quấy rối tôi sao?”



Ánh mắt Đông Phùng Lưu thâm thúy, mang theo sự tức giận và lạnh lùng, anh nhìn Đường Tinh Khanh từ trên xuống, khinh thường nói: “Tôi đối với cô? Quấy rối? Cô cũng xứng à?”



Cổ bị cánh tay của Đông Phùng Lưu đè nặng, mặc dù khó chịu nhưng đến mức khó thở, không hiểu được tình trạng của anh, cô tức giận lớn tiếng hét lên: “Nếu anh đã không muốn quấy rối tôi, vậy anh đè lên người tôi làm gì!”



Nói xong, cô giãy giụa muốn thoát khỏi Đông Phùng Lưu...