Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 238 : Cậu yêu đông phùng lưu sao_

Ngày đăng: 18:35 30/04/20


Đường Tinh Khanh bất đắc dĩ nhìn Phương Minh: “Cậu nói dễ nghe thật. Nhưng chuyện đâu có đơn giản như vậy chứ? Cậu thử nghĩ xem, nếu có một người đàn ông cả ngày đối xử tốt với cậu như vậy, hơn nữa còn ôm ấp cậu, cả ngày toàn làm mấy động tác thân mật như người yêu, cậu có thể thoải mái được không?”



“Chuyện này...” Phương Minh thử đặt mình vào trong tình huống đó, tích cách của cô ấy vốn tùy tiện, chơi bời cùng đàn ông lại rất cởi mở, cho nên cảm thấy không có vấn đề gì, lập tức gật đầu: “Cũng được mà...”



Nói xong, Phương Minh đột nhiên nghĩ đến Nam Cường Thịnh, cô ấy tưởng tượng chuyện giữa Đường Tinh Khanh và Đông Phùng Lưu trở thành chuyện của cô ấy và Nam Cường Thịnh, nghĩ đến cảnh một ngày nào đó Nam Cường Thịnh đột nhiên nói thích cô ấy, sau đó đối xử thân thiết với cô ấy như vậy, nhất định là cô ấy sẽ không đón nhận được...



Cảnh tượng kia nghĩ thế nào cũng cảm thấy rất buồn nôn. Lúc này, Phương Minh mới lắc đầu, kiên quyết nói: “Không được! Không thể đón nhận, tuyệt đối không thể đón nhận!”



Thấy Phương Minh cuối cùng cũng có thể hiểu được cảm nhận của mình, Đường Tinh Khanh thở dài nói: “Cậu biết thế là tốt rồi, mau nghĩ kế cho tớ đi, rốt cuộc tớ phải làm thế nào?”



“Chuyện này...” Phương Minh cũng rất bối rối, cô vò đầu bứt tai, cuối cùng mới đưa ra một chủ ý cho Đường Tinh Khanh: “Hay là cậu cũng đối xử tốt với anh ta, để cho anh ta kinh ngạc một phen, sau đó lộ nguyên hình? Tớ thấy hiện giờ đàn ông đều mắc chung một loại bệnh, đó chính là khi theo đuổi người khác thì đều rất cố chấp, chuyện gì cũng dám làm, nhưng khi bị người khác theo đuổi thì lập tức mất hứng, chỉ muốn tránh thật xa...”



Sau khi nghe xong, Đường Tinh Khanh bất đắc dĩ nói: “Cậu đưa ra chủ ý ngu ngốc gì vậy? Còn có kế khác không?”



Bảo cô chủ động lấy lòng Đông Phùng Lưu sao? Thử tưởng tượng một chút mà Đường Tinh Khanh đã không cách nào chấp nhận nổi, cô không thể làm việc trái với lương tâm của mình như thế được... Bảo cô chủ động lấy lòng kẻ thù của mình sao? Hừ, đợi kiếp sau đi!



“Ừm...” Phương Minh đưa tay chống cằm, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, nghĩ ngợi một lúc, sau đó nói: “Không có!”



“...” Đường Tinh Khanh không còn gì để nói.
Lời nói của Phương Minh vô cùng dứt khoát, không có một kẽ hở nào.



Đường Tinh Khanh nghe xong, tâm trạng nặng nề hơn vài phần. Thật ra cô hiểu vì sao Phương Minh lại kích động như vậy, bởi vì hai người đã sớm quen biết, cô từng dẫn Phương Minh về nhà, Phương Minh cũng biết cha của cô...



Bởi vì yêu ai yêu cả đường đi, bố yêu con gái, đương nhiên sẽ đối xử với bạn của con gái rất tốt. Mà Phương Minh cũng yêu thích tích cách phóng khoáng của ông Đường, tình cảm hai người khá tốt, thỉnh thoảng còn cùng đi câu cá.



Có thể nói, giữa Phương Minh và bố của cô cũng có chút tình cảm, khi biết bố cô bị Đông Phùng Lưu hại chết, Phương Minh đã tức đến phát khóc.



Đó là lần đầu tiên Đường Tinh Khanh nhìn thấy Phương Minh rơi nước mắt, cô quen biết Phương Minh lâu như vậy, còn chưa từng thấy cô ấy khóc bao giờ. Bây giờ nghe được lời Phương Minh, lại nghĩ tới trước kia, nhất thời không kiềm nén được cảm xúc.



Đường Tinh Khanh cố gắng trấn tĩnh lại, cô an ủi: “Cậu yên tâm đi, đương nhiên tớ sẽ không thích Đông Phùng Lưu. Cậu đừng nghĩ nhiều nữa, nhanh ăn sáng đi...”



“Ừm...”



Vừa nói đến chuyện quá khứ, hai người cũng chẳng còn tâm trạng ăn sáng nữa, chỉ ăn qua loa vài miếng, sau đó nhanh chóng tạm biệt nhau. Đường Tinh Khanh còn phải đi làm, Phương Minh cũng có việc riêng của mình.



Sau khi hai người chào tạm biệt, Phương Minh nhìn theo bóng lưng của Đường Tinh Khanh. Vừa nãy, khi cô ấy nhìn lên gương mặt Đường Tinh Khanh, cô luôn có cảm giác đã gặp một người có dáng vẻ giống hệt Đường Tinh Khanh ở đâu đó...