Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 280 : Dê vào miệng cọp, bị ăn

Ngày đăng: 18:36 30/04/20


Hắn sâu xa nhìn Đường Tinh Khanh, nói: “Sợ rằng, người đó không phải là nhân vật đơn giản?”



Có thể tùy ý sắp xếp người đến phòng làm việc của mình, người này dù sao cũng là cấp cao trong công ty.



Nếu là hiểu lầm nhỏ còn dễ giải quyết, nếu là thù hận gì, đoán chừng dự án hợp tác lần này sẽ thất bại như thế...



Nói đi nói lại, nếu đã quen biết cấp cao, vì sao Đường Tinh Khanh không nói sớm một chút? Cho dù cô là người Tịch Song tự mình đưa tới, nhưng...



Nghe ông chủ nói, Đường Tinh Khanh im lặng gật đầu.



Có được sự khẳng định của Đường Tinh Khanh, trong lòng ông chủ trầm xuống, sự tuyệt vọng trong lòng dồn dập kéo tới: “Vậy cô và anh ta có quan hệ gì? Dự án hợp tác lần này sẽ...”



Ông chủ không nói tiếp, nhưng ý tứ đã quá rõ ràng.



Đường Tinh Khanh thay đổi sắc mặt, cảm giác bị người ta nghi ngờ thật không dễ chịu, cô kiên quyết lắc đầu nói: “Ông chủ, yên tâm đi, anh ta không phải là người không biết phân biệt công tư...”



Lời còn chưa nói hết, Đường Tinh Khanh không nói nữa, cô nhớ tới lúc Đông Phùng Lưu không cho tên sếp già kia sờ đùi cô mà ra sức giẫm đạp vận mệnh của người khác. Nhớ tới lúc Đông Phùng Lưu ký dự án hợp tác ở thành phố B, bắt chuyện với Tô Tuyết Phi.



Tất cả những điều này cho Đông Phùng Lưu chính là người chẳng phân công tư.



Huống chi trước đó cô biến mất không nói tiếng nào, với tính cách của Đông Phùng Lưu, nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cô như vậy. Qua sự miêu tả của Dương Thiến Thiến, cô cũng biết bây giờ anh tức giận thế nào.




Trong thang máy chỉ có hai người các cô, Đường Tinh Khanh không rõ tại sao cô ta phải thần bí như thế, thái độ có chút hờ hững nói: “Yên tâm đi, tôi tự có chừng mực.”



Trên đường tới, cô đã chuẩn bị tốt tâm lý cho mình.



Phụ nữ trời sinh đã là người mặt dày, lúc trước Đường Tinh Khanh còn làm thư ký ở công ty đã trải nghiệm sự nhiệt tình quá mức của cô ta, thấy Đường Tinh Khanh thờ ơ, cô ta vẫn tò mò nhỏ giọng hỏi: “Chị Tinh Khanh, tôi có thể hỏi chị một chuyện không?”



Đường Tinh Khanh nhướng mày, liếc mắt nhìn cô ta, thản nhiên nói: “Cô hỏi đi.”



“Xin hỏi...” Cô gái nhìn bốn phía mới nói với Đường Tinh Khanh: “Chị thực sự là người tình của sếp hả, đứa trẻ hôm đó chị đưa đến có phải là con trai của chị và sếp không?”



Phụt...



Lại có người dám hỏi cô câu hỏi này!



Có điều trước kia khi Đường Tinh Khanh bị chỉ tên mắng là kẻ thứ ba, cô ta cũng tới hỏi quan hệ giữa mình và Đông Phùng Lưu, vừa nhìn đã biết là một cô gái thích nhiều chuyện. Mà hôm Đường Tinh Khanh đưa Đường Ngũ Tuấn tới đột ngột, cô ta muốn hỏi cũng không có cơ hội hỏi.



Đường Tinh Khanh buồn cười, lắc đầu nói: “Tôi và Đông Phùng Lưu không có bất cứ quan hệ gì, cô đừng nghĩ nhiều.”



“Vậy tại sao...” Cô gái còn muốn hỏi gì đó, lúc này đã đến tầng của Đông Phùng Lưu, cửa thang máy “keng” một tiếng mở ra, cô gái thấy vậy đành im lặng.