Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 298 : Bị bắt cóc

Ngày đăng: 18:36 30/04/20


Đỡ Đông Phùng Lưu lên xe, Đường Tinh Khanh phục trách việc giữ tỉnh táo cho Đông Phùng Lưu, Nam Cường Thịnh nhanh chóng lái xe về phía bệnh viện.



...



Từ lúc Đông Phùng Lưu gặp lại Đường Tinh Khanh, đây là là lần thứ hai Đông Phùng Lưu ép bản thân nhớ về ký ức năm đó mà phải vào bệnh viện, hơn nữa khoảng cách giữa cả hai lần không xa, chưa đến một tháng!



Nam Cường Thịnh đứng bên ngoài phòng cấp cứu chờ đợi, anh ta không kìm được mà tự thóa mạ bản thân, tại sao anh ta không nghĩ đến chuyện này cơ chứ, nếu như thái độ của anh ta lúc đó cương quyết hơn một chút, không để Đông Phùng Lưu xem thì cũng sẽ không xảy ra chuyện như thế này.



Đều tại anh ta! Nếu như lần này tính mạng của Đông Phùng Lưu gặp nguy hiểm thì làm thế nào!



Bác sĩ làm phẫu thuật cho Đông Phùng Lưu lần này với lần trước là cùng một người, lúc nhìn thấy Đông Phùng Lưu được đẩy vào trong bệnh viện, ông bất giác thở dài, quăng cho Nam Cường Thịnh và Đường Tinh Khanh một ánh mắt ý bảo tự lo liệu lấy rồi bất lực lắc đầu đi vào phòng phẫu thuật.



Nam Cường Thịnh càng nghĩ về lời cảnh cáo của bác sĩ lần trước, trong lòng lại càng lo lắng, cuối cùng anh ta thực sự không ngồi im được nữa, không ngừng đi đi lại lại.



Vốn dĩ Đường Tinh Khanh đang ngồi sững ra trên ghế, nghĩ về cảnh tượng nhìn thấy trong văn phòng, nhưng Nam Cường Thịnh không ngừng đi đi lại lại trước mặt cô, cuối cùng ngay cả Đường Tinh Khanh cũng cảm thấy nôn nóng bất an.



Cô chỉ không hiểu, lúc đó rõ ràng Nam Cường Thịnh cũng có mặt trong văn phòng, tại sao anh ta không cản Đông Phùng Lưu xem những thứ đó. Ngay cả Đường Tinh Khanh cũng nhìn ra những thứ đó có vấn đề. Cô không tin Nam Cường Thịnh không nhận ra điều đó.




Vừa nghĩ đến khả năng đó, Đường Tinh Khanh liền run lẩy bẩy, nghĩ đến đôi mắt tràn đầy hận thù của Doãn Thu Ngọc nhìn mình sáng nay, Đường Tiểu Khả cảm thấy khả năng cô ta làm chuyện này là rất lớn!



Thôi xong rồi, chỉ cần đến gần Đông Phùng Lưu là kiểu gì cũng bị đám con gái quanh anh ta căm thù, cô không nên trở về bên cạnh Đông Phùng Lưu mới đúng! Chỉ là lần này không biết Doãn Thu Ngọc muốn đối phó với cô như thế nào.



Cả quãng đường nơm nớp lo sợ, chiếc xe đi khoảng nửa tiếng mới dừng lại. Xe vừa đỗ lại, hai người đàn ông mặc áo đen đã đứng dậy lôi Đường Tinh Khanh xuống xe.



Đường Tinh Khanh vừa giãy dụa vừa bị bọn họ lôi xuống xe, sau khi xuống xe rồi, Đường Tinh Khanh bị cảnh tượng trước mặt làm cho sững người.



Đây, đây chẳng phải là biệt thự của Tịch Song sao?



Đường Tinh Khanh ngây người, hoản toàn không thể hiểu nổi, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra, rốt cuộc là ai đã bắt cóc cô, là Doãn Thu Ngọc hay Tịch Song? Nếu như là Tịch Song thì hắn ta làm vậy để làm gì.



Mang theo một tá câu hỏi, Đường Tinh Khanh bị hai người lôi vào trong biệt thự, vừa bước vào cửa liền nhìn thấy Tịch Song đang ngồi trong phòng khách.



Vốn dĩ Tịch Song đang nhìn về phía này khá tự nhiên, nhưng khi anh ta nhìn thấy Đường Tinh Khanh bị người bắt cóc, miệng còn bị nhét giẻ, chân tay bị trói lại thì ngay lập tức mặt mũi sa sầm xuống, vung tay quăng ly rượu về phía một tên vệ sĩ, Tịch Song đứng bật dậy nghiêm nghị quát lớn, "Ai bảo các người bắt cóc cô ấy! Một đám vô dụng! Được việc thì ít mà phá hoại thì nhiều! Còn không mau cởi trói cho cô ấy!"