Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 66 : Chân tướng sự việc

Ngày đăng: 18:33 30/04/20


Đường Tinh Khanh cúi đầu xuống, không nói gì.



La Vũ Hạo lập tức nổi giận, đá mạnh vào chân má mì, sau đó quay người lại bế Đường Tinh Khanh ra ngoài.



Hai người dọc đường đi không nói với nhau lời nào, La Vũ Hạo mím chặt môi, nhưng tia máu trong đôi mắt anh lại bán đứng anh sự thật là anh đang tức giận.



Đường Tinh Khanh có chút áy náy nói: “Anh Vũ Hạo, em xin lỗi, em..”



La Vũ Hạo nhíu mày: “Tại sao em lại phải nói xin lỗi, người phải nói lời xin lỗi phải là hắn, bây giờ chúng ta đi tìm hắn.”



La Vũ Hạo đặt Đường Tinh Khanh vào trong xe, cũng không quan tâm cô cao giọng phản đối, một mạch đi đến căn biệt thự của Đông Phùng Lưu.



“Em đợi anh ở trên xe, hôm nay nhất định anh phải bắt tên không bằng cầm thú đó cho anh một lời giải thích.” La Vũ Hạo nắm chặt nắm đấm lại, tức giận đến cực điểm, thế nhưng lúc nói với Đường Tinh Khanh lại dịu dàng vô cùng.



Đường Tinh Khanh ra sức lắc đầu: “Anh đừng đi, em tự về là được, em bây giờ đã không sao nữa rồi.”



La Vũ Hạo nghe thấy Đường Tinh Khanh nói như vậy, đột nhiên nổi nóng: “Không sao? Em đến mức như thế này rồi mà còn nói không sao? Đông Phùng Lưu hắn ta là một tên súc sinh!”



Đường Tinh Khanh có chút kinh ngạc nhìn La Vũ Hạo, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy La Vũ Hạo tức giận như vậy, lại có thể khủng bố hơn cả Đông Phùng Lưu.



Đường Tinh Khanh kéo bàn tay to ấm áp của La Vũ Hạo, hai mắt đẫm lệ mơ hồ, lại cười nói: “Anh Vũ Hạo à, em biết anh muốn tốt cho em, thế nhưng em không muốn anh xảy ra tranh chấp gì với Đông Phùng Lưu, lại bị thương.”



La Vũ Hạo vỗ vỗ tay Đường Tinh Khanh: “Hắn không thể tổn thương anh được đâu, em yên tâm đi.”



Nói xong, La Vũ Hạo mặc kệ tất cả hướng về cửa căn biệt thự của Đông Phùng Lưu mà đi, Đường Tinh Khanh rất không yên tâm, lập tức cũng theo sát.




“Còn cả cô nữa, Đường Tinh Khanh, giả vờ cái gì, uổng cho tôi thật lòng xem cô là chị dâu mà đối xử với cô, cô lại có thế ở bên ngoài vụng trộm, chẳng trách gì anh tôi nói cô là đồ lẳng lơ, tôi thấy không nói sai môt chút nào.”



Đông Phùng Lâm nói một cách dữ dằn, trên thực tế nội tâm của anh bây giờ cũng rối bời, nhưng nghĩ đến việc mà La Vũ Hạo và Đường Tinh Khanh đã làm thì liền tức giận.



Lời vừa nói ra, Đường Tinh Khanh cũng ngây ra, có chút không hiểu nhìn La Vũ Hạo.



Bởi vì bản thân cô hoàn toàn không nhớ chuyện xảy ra lúc đó, lẽ nào, La Vũ Hạo thực sự đã chiếm lấy cô?



La Vũ Hạo thơ dài ra một hơi, nói: “Vốn dĩ không ai nhìn thấy nên tôi cũng không muốn nhắc lại chuyện này, nhưng nếu các người đều tin rằng tôi và Tinh Khanh có mối quan hệ bất chính như vậy, tôi chỉ có thể giải thích ngọn ngành từ đầu đến cuối.”



Trong mắt Đường Tinh Khanh lại thắp lên hi vọng, ấy vậy mà hai anh em nhà Đông Phùng chỉ nghi ngờ nhìn La Vũ hạo, hoàn toàn không tin anh.



“Đông Phùng Lâm, chuyện củaTinh Khanh ở sân trường xảy ra mâu thuẫn với Liễu Kì Nhi, anh rõ hơn ai hết đúng không.” La Vũ Hạo hỏi anh ta.



Đông Phùng Lâm gật đầu.



La Vũ Hạo tiếp tục nói: “Sau đó họ còn mời Tinh Khanh tham gia hội sinh viên, thực ra mục đích của họ chẳng qua là để cho Tinh Khanh ăn những món ăn mà họ chuẩn bị mà thôi, vì trong thức ăn đó có cho thuốc kích dục.”



Đông Phùng Lưu ngắt lời: “Đây không phải điểm quan trọng, dù sao anh không bị người ta hạ thuốc kích dục.”



La Vũ Hạo không thèm để ý đến hắn, mà tự chế nhạo mình: “Không sai, thế nhưng lúc đó tôi không biết, dù sao tôi cũng thích Tinh Khanh, tôi cũng không muốn giấu giếm… lúc đầu tôi thực sực không cảm thấy điểm khác thường của Tinh Khanh, có lẽ chính là lúc bị Đông Phùng Lưu nhìn thấy, nhưng sau đó sau khi tôi phát hiện Tinh Khanh bị hạ thuốc, rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.”



Đông Phùng Lâm hoài nghi hỏi: “Không làm gì hết sao?”