Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1038 : Ba đại trưởng lão (1)

Ngày đăng: 00:52 19/04/20


- Trời ạ, ngay cả Lệ Vương cũng bị bại!



- Tiểu tử này rốt cục là ai? Thật sự quá mạnh!



- Chẳng lẽ bầu trời khu vực của chúng ta cần thay đổi sao?



- Ngươi…



Trong mắt Lệ Vương hiện lên tia dữ tợn, thân hình vừa động liền muốn rời đi.



- Đừng động, bằng không ta không cam đoan ngươi còn sống được hay không.



Hắn nhanh nhưng Lâm Tiêu càng nhanh hơn, chỉ nháy mắt Lâm Tiêu đã hiện trước mặt hắn, chiến đao đã gác trên cổ hắn.



- Đem không gian giới chỉ của ngươi giao ra đây đi.



Lâm Tiêu cũng không phải người tốt, đối phương thu thuế nhiều như vậy hiện tại cũng nên đổi chủ.



- Tiểu tử, ta khuyên ngươi đừng đánh chủ ý với không gian giới chỉ của ta, ta thừa nhận lần này ta thua, nhưng nói thẳng cho ngươi biết, đồ vật trong giới chỉ không chỉ riêng ta, ở trong Đảo Mê Thất có chút người ngươi không thể đắc tội, một khi đắc tội bọn hắn ta cam đoan ngươi không còn sống rời khỏi Đảo Mê Thất.



Ngữ khí Lệ Vương băng sương, thần sắc lạnh lùng nói.



- Ngươi đang uy hiếp ta? Ngươi có tin ta hiện tại sẽ giết ngươi không?



Lâm Tiêu nhàn nhạt cười, khóe môi hiện lên độ cong lạnh lẽo.



Cảm nhận được sát khí trên người Lâm Tiêu, trong lòng Lệ Vương phát lạnh nhưng vẫn kiên trì nói:



- Ta không phải uy hiếp ngươi, mặc dù ngươi mới tới nhưng hẳn đã biết quy củ Đảo Mê Thất, chúng ta thu được nguyên thạch cũng chỉ lưu lại rất ít, đại bộ phận đều phải nộp lên trên, về phần nộp lên cho ai, trong lòng ngươi hẳn đã rõ ràng.



- Điều này không cần ngươi quan tâm!




Lâm Tiêu làm sao không biết ý nghĩ trong lòng bọn hắn, thả hổ về rừng cũng không phải tính cách của hắn.



Đám người Lệ Vương lảo đảo cùng nhau rời đi.



- Đại nhân, chúng ta làm sao bây giờ?



Rời khỏi nơi đó, sắc mặt Lý Thanh như tro tàn hỏi.



- Còn có thể làm sao, đi phân điện chấp pháp điện, ta nhất định phải làm cho tiểu tử kia phải chết, phải chết!



Lệ Vương cắn răng gào thét.



Trên đất trống, sau khi đám người Lệ Vương rời khỏi, mọi người dần tản ra, đồng thời tin tức nhanh chóng truyền khắp cả phân đảo, thậm chí còn thông qua truyền tấn thạch đưa tới những phân đảo khác kể cả đảo trung ương.



Lệ Vương cũng không phải tiểu nhân vật, trong Đảo Mê Thất cũng chỉ có khoảng trăm cao thủ thực lực vượt qua Lệ Vương, hiện tại một võ giả mới tới lại có thể đánh bại được hắn, đối với Đảo Mê Thất mà nói chính là một tin tức lớn.



- Lâm Tiêu, không nghĩ tới ngươi mạnh như vậy, ngay cả Lệ Vương cũng bị ngươi đánh bại!



- Ha ha, không còn Lệ Vương, Lệ Thiên hội không còn tồn tại, đây đều nhờ Lâm Tiêu đại ca.



- Hư, gọi Lâm Tiêu đại nhân.



Nhóm thủ hạ của Triệu Nguyệt Như vô cùng hưng phấn, một tháng ở chung bọn họ đã thật quen thuộc với Lâm Tiêu, tự nhiên cũng không có nhiều chú ý, nhưng cũng có người có vẻ câu nệ, đồng thời âm thầm nhắc nhở những người khác, Đảo Mê Thất thực lực vi tôn, bình thường nếu không biết chú ý thân phận địa vị của mình ngay cả chết thế nào cũng không biết.



Chỉ riêng Triệu Nguyệt Như thần sắc lo lắng đi tới, vẻ mặt khẩn trương nói:



- Lâm Tiêu, ngươi phá hủy Lệ Thiên hội, Lệ Vương sẽ không bỏ qua, hắn có thể ở lại trong đảo này lâu như vậy cũng không hoàn toàn vì bổn sự của hắn, hơn nữa thực lực của ngươi lại không phù hợp với lệnh bài, chỉ sợ…



Nếu lúc này nàng còn không biết Lâm Tiêu che giấu thực lực thì nàng thật sự quá ngu ngốc, bởi vậy nàng lo lắng không chỉ là chuyện Lâm Tiêu phá hủy Lệ Thiên hội, mà lo lắng Lâm Tiêu ẩn giấu thực lực với chấp pháp điện, lấy lệnh bài không phù hợp với thân phận của mình, ở Đảo Mê Thất ẩn giấu thực lực là điều tối kỵ, sẽ bị trừng phạt vô cùng nghiêm khắc.