Võ Đạo Đan Tôn
Chương 110 : Hắc Long trại (1)
Ngày đăng: 00:44 19/04/20
Chương 110: Hắc Long trại. (1)
- Lâm Sơn, ngươi bây giờ lập tức trở lại Võ Giả Liên Minh, báo cáo chuyện này cho chư vị chủ Quản đại nhân.
Chúc Sơn cũng nhanh chóng hạ mệnh lệnh.
- Vâng.
Lâm Sơn không chút do dự, cũng quay người rời khỏi doanh trướng.
- Lâm Tiêu, không nghĩ tới hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy, đoán chừng ngươi cũng mệt mỏi rồi, hảo hảo nghỉ ngơi đi, ngày mai lại đi theo đội ngũ cùng nhau trở về, có gì cần cứ bảo người nói cho ta biết.
Trong doanh địa, Chúc Sơn tự mình dẫn Lâm Tiêu tới một gian phòng nghỉ ngơi, ân cần nói.
Sau khi biết rõ Lâm Tiêu tấn cấp nhất chuyển, thái đội Chúc Sơn đối với Lâm Tiêu vốn ôn hòa đột nhiên nhiệt tình hơn nhiều, đã hoàn toàn không nhìn ra một người là tổng khảo quan, một là học viên khảo hạch nữa.
- Phiền toái Chúc Sơn đại nhân rồi.
Lâm Tiêu lộ ra rất khiêm tốn:
Lâm Tiêu trong nội tâm nổi lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Hắn cuối cùng đã hiểu rõ, vì sao trên Thương Khung đại lục cường giả vi tôn, chí cao vô thượng, bởi vì trong thời kỳ loạn thế này, chỉ có thực lực mới chính là chân lý vĩnh hằng bất biến.
. . .
Một đêm thời gian, thoáng qua tức thì, bầu trời phương đông nổi lên ngân bạch sắc, nắng sớm chiếu xuống.
Lâm Tiêu nếm qua điểm tâm, liền tiếp tục khoanh chân tu luyện, không có chút nào bởi vì chuyện ngày hôm qua mà ảnh hưởng đến trạng thái bản thân.
Thời gian dần trôi qua, Lâm Tiêu cả người hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện, tham lam hấp thu lấy Thiên Địa nguyên khí nồng đậm tại dã ngoại, triệt để quên đi thời gian.
Thời gian vội vàng trôi qua như thoi đưa, trong nháy mắt đã đến thời điểm thống kê.
Giờ phút này cách trưa mười một giờ vẫn còn nửa canh giờ, tuyệt đại đa số Chuẩn Võ giả đều đã về tới nơi trú quân, chỉ có số rất ít vài tên Chuẩn Võ giả vẫn còn chưa quay về, Chúc Sơn tổng khảo quan, tất cả chấp sự Võ Giả Liên Minh, phần đông đệ tử Chuẩn Võ giả đều đang chờ đợi.
Trên đất trống bên ngoài nơi trú quân, đứng lấy tốp năm tốp ba mười mấy tên Chuẩn Võ giả trẻ tuổi.
- Ta và Trần Phong sư huynh một tổ, chúng ta một đám năm người. Trần Phong sư huynh quá mạnh mẽ, thực lực hơn xa chúng ta, có nhiều lần những nhất tinh yêu thú kia sau khi trọng thương nổi giận phá vòng vây, chúng ta thiếu chút nữa đã không thể vây khốn, cuối cùng vào thời khắc mấu chốt Trần Phong sư huynh động thân mà ra, dốc hết sức chống được, dễ dàng đánh chết đầu nhất tinh yêu thú kia! Lần này năm người chúng ta tổng cộng đánh chết tám đầu nhất tinh yêu thú, bốn người chúng ta mỗi người một đầu, bốn đầu còn lại đều là của Trần Phong sư huynh. Đệ nhất danh dã ngoại khảo thí khảo hạch lần này, không phải Trần Phong sư huynh thì không ai khác rồi.