Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1108 : Lăn ra đây cho ta

Ngày đăng: 00:52 19/04/20


La Huyền Thiên cảm thấy lão đã đánh giá cao địa vị của Lâm Tiêu trong lòng Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào.



La Huyền Thiên cao giọng quát:



- Lão đại, mau về!



La Huyền Thiên nhanh như tia chớp lao đi cứu La Hồn Thiên. Nhưng Lam Du Vân không cho lão cơ hội đó. Lam Du Vân cười gian hết sức chặn trước mặt La Huyền Thiên, lão chỉ ngừng một giây, kết cuộc của La Hồn Thiên đã định sẵn.



Phập phụt!



Máu nở rộ trong không trung, La Hồn Thiên vốn bị thương nặng, thực lực không còn mười phần trăm làm sao chịu nổi Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào hợp sức công kích? Giữa tiếng kêu gào thê thảm thân thể La Hồn Thiên nổ tung hóa thành mưa máu đầy trời.



Góc bên kia, La Đạo Thiên chém ra chùy quang vô tận như dòng lũ nuốt sống Lâm Tiêu.



La Đạo Thiên không rảnh nhìn Lâm Tiêu bị chùy quang giết, lão rống to:



- Lão tam!



Mắt La Đạo Thiên đỏ ngầu hùng hổ xông hướng Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào.



La Đạo Thiên, La Huyền Thiên, La Hồn Thiên tuy không phải võ giả cùng thời đại nhưng tọa trấn La Sơn tông mấy trăm năm khiến bọn họ thân như huynh đệ. Nhớ lại quá khứ ba người từng phiêu bạt qua nhiều bí cảnh, vào bao nhiêu cấm địa, sóng gió lớn mấy cũng vượt qua. Không ngờ cuối cùng lão tam chết tại đây.



- A!



Nỗi uất hận khiến La Đạo Thiên ngửa đầu gầm rống, hận không thể bầm thây Lam Du Vân, Trần Bân, Hoàng Tĩnh, Ngô Đào ra.



Một thanh âm hờ hững vang lên phía chân trời:



- Tấn công ta, ngươi nghĩ đi được sao?



La Đạo Thiên kinh khủng ngoái đầu nhìn, thấy Lâm Tiêu lạnh lùng hạ tay xuống.
Lâm Tiêu nhìn ngọn núi trước mặt, thản nhiên nói:



- La Kinh Thiên, đến lúc này ngươi vẫn không ra sao? Nếu không ra thì đệ tử La Sơn tông của ngươi sẽ chết sạch.



Giọng điệu Lâm Tiêu bình thản nhưng bên trong chứa sát khí khiến mọi người rợn tóc gáy.



La Đạo Thiên tức xì khói:



- Khốn kiếp!



Nếu chỉ bị Lâm Tiêu đánh bại có lẽ La Đạo Thiên không giận dữ thế này. Điều khiến La Đạo Thiên tức giận là vẻ mặt thản nhiên của Lâm Tiêu, như thể lão là tên hề trong mắt hắn, không đáng hắn nhúc nhích ngón tay.



- Đại Uy Chấn Thiên Chuy, Bạo Quyển Cuồng Lan!



Ầm!



Lực lượng kinh khủng bùng nổ từ người La Đạo Thiên, uy hiếp cường đại càn quét tất cả. Chân nguyên toàn thân La Đạo Thiên sôi trào, nhìn từ xa như đốt cháy thành ngọn lửa. Khí thế mạnh hơn trước gấp đôi bộc phát từ người La Đạo Thiên, cự chuy hùng hồn đập vào Lâm Tiêu đứng giữa không trung.



Chuy quang lấp lánh, vòi rồng lửa to lớn hiện ra trong thiên địa hình thành vòng xoáy không gian sâu thẳm. Ánh lửa xoay tít tầng tầng trong vòng xoáy toát ra lực lượng kinh thiên động địa.



La Đạo Thiên là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng lĩnh ngộ chín đạo văn không gian, đòn công kích này lão thể hiện đầy đủ lực lượng.



Lâm Tiêu cúi đầu, ánh mắt lóe tia mất kiên nhẫn:



- Ồn quá.



Thanh chiến đao màu bạc hiện ra trong tay Lâm Tiêu. Chiến đao dài bốn thước ba tấc, sống đao hơi dày, trên thân đao chạm khắc con thần long bay lượn cửu thiên, tứ thế phóng đãng bá đạo, sống động như thật. Lâm Tiêu cầm chiến đao lạnh lùng chém xuống La Đạo Thiên.



Đao quang màu bạc như nước nhập vào vòng xoáy lửa to lớn. Đao quang cuốn đi, vòng xoáy lửa vỡ ra từ giữa như quả cầu thủy tinh, thoáng chốc vỡ tan nát hóa thành các đốm lửa vô tận bay tứ tán. Đao quang màu bạc thế như chẻ tre chém vào cự chuy trong tay La Đạo Thiên.