Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1109 : Chiến đấu với La Kinh Thiên

Ngày đăng: 00:52 19/04/20


La Đạo Thiên vọt lên cao chợt khựng lại, lão phun búng máu. Lực lượng đáng sợ dọc theo chiến chuy nhập vào cơ thể lão. Đôi tay La Đạo Thiên cầm chặt chiến chuy nổ tung tóe, máu thịt rách toạc.



La Đạo Thiên bị thương nặng hơn những lần trước kia rất nhiều, lực lượng khủng bố tấn công nội tạng của lão, mang đến vết thương không thể chữa lành trong thời gian ngắn.



Lâm Tiêu đánh bay La Đạo Thiên, ánh mắt hờ hững nhìn ngọn núi đằng trước.



Lâm Tiêu nhẹ nhàng nói:



- Xem ra ngươi không chịu đi ra, hay ngươi không có trong La Sơn tông? Nếu vậy ta sẽ hoàn toàn hủy La Sơn tông.



Lâm Tiêu dứt lời, hai tay giơ cao Long Văn đao chém xuống.



Luồng đao quang màu bạc bay ra từ Long Văn đao, dễ dàng cắt hư không một khe nứt dài ngàn trượng. Khe nứt không gian đen thui lan tràn ầm ầm nghiền ngọn núi đằng trước, uy hiếp cường đại như cột chống trời ngã đổ.



Đám người bên dưới hoảng sợ biến sắc mặt. Nhát đao kia mà chém xuống thì nguyên ngọn núi tan nát hết. Lâm Tiêu muốn một đao hoàn toàn phá hủy La Sơn tông.



Đám người La Bá Thiên vừa kinh vừa giận rồi lại bất lực. Công kích khủng bố như thế đừng nói bọn họ, dù là thái thượng trưởng lão cũng không dám đỡ.



Đao quang khủng bố giáng xuống, La Sơn tông sắp hóa thành tro tàn.



- Ai dám càn rỡ trong La Sơn tông ta?



Ầm ầm ầm!



Một luồng khí tức khủng bố bắn ra từ lòng núi, bóng người xuất hiện trong thiên địa. Một quyền như bá chủ đánh ra, thiên địa tan vỡ. Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc người đó đập nát đòn công kích của Lâm Tiêu.



Xung lực mạnh mẽ khuếch tán, đất đá lăn lông lốc, ngọn núi lung lay.



Lâm Tiêu đứng trên bầu trời, hắn nhìn người trước mặt, nhếch môi lạnh lùng cười:



- Lão già, rốt cuộc cũng chịu ra, ta còn tưởng ngươi quyết tâm rụt cổ vào mai rùa đến cùng.



Người ra tay là lão tổ của La Sơn tông, La Kinh Thiên.
Lúc Lâm Tiêu mới đột phá Sinh Tử cảnh đã giết Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng Bạo Liệt Vương, hiện tại hắn nắm giữ tám đạo văn không gian, thực lực tăng vùn vụt. Miễn không phải là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng, Lâm Tiêu không sợ đánh nhau, dư sức chiến đấu.



Lâm Tiêu nheo mắt lại, tia mắt lạnh lùng nói:



- Lam Du Vân, bốn người hãy giết hai người này cho ta, những người còn lại diệt La Sơn tông. Còn lão già kia thì để ta đối phó.



Chỉ cần giết La Kinh Thiên là La Sơn tông hoàn toàn bị phế, không gây sóng gió được nữa. Những còn lại chỉ là chó mèo, đây là nguyên nhân vì sao Lâm Tiêu luôn chỉ nhằm vào La Kinh Thiên.



La Kinh Thiên cười khẩy nói:



- Chỉ bằng vào ngươi?



La Kinh Thiên phát tán lực lượng hùng hồn, lạnh băng nhìn Lâm Tiêu. La Kinh Thiên lắc người.



Ầm ầm ầm!



La Kinh Thiên còn ở giữa đường hai tay đã nhanh như tia chớp tung mấy chục quyền. Thoáng chốc các bóng quyền mơ hồ điên cuồng giăng khắp hư không, hóa thành dòng lũ chân nguyên màu đen công kích Lâm Tiêu.



Lâm Tiêu mặt không biểu tình vận chuyển Cửu Tinh Ngạo Thế quyết, chân nguyên tinh thần cường đại nhập vào Long Văn đao. Hai tay Lâm Tiêu giơ cao chiến đao chém xuống trước mặt.



Răng rắc!



Đao quang bạc quét ra, trong tiếng nổ cắt vỡ quyền ảnh. Chân nguyên màu đen như sóng biển bị xẻ đôi, Long Văn đao chém vào đôi tay La Kinh Thiên.



La Kinh Thiên biến sắc mặt nói:



- A? Là binh khí Vương giả, hèn gì kiêu ngạo như thế. Nhưng ngươi nghĩ có thanh binh khí Vương giả là có thể đối kháng với La Kinh Thiên ta đây sao?



La Kinh Thiên dựa theo khí tức trên người Lâm Tiêu biết ngay hắn mới là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng, nên lão không để bụng. Nhưng giờ xem ra thực lực của Lâm Tiêu vượt xa La Kinh Thiên dự đoán.



Chiến đao đẳng cấp binh khí Vương giả, dù là La Kinh Thiên cũng hết sức nghiêm túc.