Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1293 : Chiến đấu khôi lỗi
Ngày đăng: 00:54 19/04/20
Rời khỏi thạch thất, Lâm Tiêu tiếp tục đi tới.
Cùng lúc đó Tà Thử Vương hao tổn thật nhiều khí lực mới mở ra cửa thạch thất thứ hai.
Làm cho hắn tức giận chính là bên trong cũng trống rỗng, hoàn toàn không có vật gì.
- Đáng giận, sao lại quái dị như vậy?
Đôi mắt âm lãnh của hắn xoay chuyển, trong mắt toát ra vẻ kinh giận, hao tổn nhiều công phu như vậy mở ra hai cửa thạch thất, kết quả không lấy được gì, làm trong lòng hắn cảm thấy giận dữ, đồng thời cũng cảm nhận có chút không phù hợp.
Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ tàng bảo thất bên ngoài đều trống không?
Không mở ra cánh cửa thứ ba, hắn hóa thành lưu quang bay sâu vào trong thông đạo.
- Ân? Cửa đá này sao lại mở ra?
Tốc độ của hắn cực nhanh, đã đi tới cửa thạch thất đầu tiên bị Lâm Tiêu mở ra, một cỗ khí tức man nguyên hùng hậu còn lưu lại làm hắn trợn trừng mắt, hắn có thể cảm nhận được trong thạch thất này tiềm ẩn bảo vật có lực lượng man nguyên khủng bố, nhưng hiện tại đã bị người vơ vét sạch sẽ, mà thời gian chưa lâu lắm.
- Đáng giận!
Đôi mắt hắn trợn tròn:
- Tiểu tử kia không khỏi quá giảo hoạt, chẳng lẽ hắn biết vị trí tàng bảo thất, nếu không vì sao hắn mở ra có bảo vật, mà ta mở ra thì rỗng tuếch?
Cảm thụ năng lượng man nguyên tàn lưu trong thạch thất, trong lòng hắn vô cùng khó chịu.
- Không biết tiểu tử kia chiếm được vật gì nơi này, đáng giận, mặc kệ hắn chiếm được cái gì, đều phải ngoan ngoãn giao ra cho ta!
Ánh mắt chợt hoành, Tà Thử Vương xông ra thạch thất, hóa thành lưu quang bay nhanh.
Giờ phút này Lâm Tiêu theo Long gia chỉ điểm mở ra cửa thạch thất thứ ba, cũng là thạch thất cuối cùng có được bảo vật.
Oanh long!
Đôi mắt Tà Thử Vương vô cùng hung ác, toàn thân sát khí bức người.
- Ngươi tìm ta làm gì!
Sắc mặt Lâm Tiêu bình thản, không chút biểu lộ.
- Ha ha, tới hiện tại ngươi còn giả vờ, ngươi dám nói không lấy được bảo vật? Vừa rồi trong thạch thất này có gì, ngoan ngoãn giao ra, nếu tâm tình ta tốt không chừng còn có thể tha ngươi một mạng!
Tà Thử Viêm liếm liếm môi.
- Ngươi là Yêu tộc, ta là Nhân tộc, chuyện của ta không cần báo với ngươi đi?
- Ngươi thật khờ hay giả ngốc? Đừng cho ta cơ hội nổi giận, nếu ta là ngươi sẽ chủ động giao ra toàn bộ đồ vật trên người, chỉ có như vậy ngươi mới có cơ hội giữ mạng!
- Muốn giết ta, kiếp sau đi!
Sưu…
Thân hình Lâm Tiêu hóa thành lưu quang bay ra cửa thạch thất.
- Có ta ở đây ngươi còn muốn chạy?
Tà Thử Vương cười lạnh, vung tay phải hóa thành móng vuốt hung hăng trảo nhiếp Lâm Tiêu, không khí kịch liệt vỡ nát, hóa thành phong nhận nhấn chìm chung quanh không cho Lâm Tiêu cơ hội rời khỏi.
- Chưởng Diệt Càn Khôn!
Lâm Tiêu đánh ra một chưởng.
Oanh!
Hai cỗ lực lượng kinh khủng kích đãng trong không trung, Tà Thử Vương kinh hãi phát hiện công kích của mình nhanh chóng phá diệt, đồng thời thân hình Lâm Tiêu đã xông qua người hắn, đi ra ngoài thông đạo.