Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1312 : Đột phá tam trọng
Ngày đăng: 00:54 19/04/20
Hắn sở dĩ hắn bảo Lâm Tiêu đối chiến với Thiên Thực Man Tôn lâu như vậy, hoàn toàn là nhờ vào man nguyên tinh phách, sau khi quét ngang bảo tàng bên ngoài, Lâm Tiêu tổng cộng đạt được gần ngàn vạn khối man nguyên tinh phách, nhưng mà trong đại chiến lúc trước đã tiêu hao trọn vẹn hơn ba trăm vạn khối man nguyên tinh phách, nếu Huyền Thịnh không tới, Long gia chịu không nổi.
- Đi nhanh đi, lúc này ta còn nhờ vào lực lượng còn sót lại, Thiên Thực Man Tôn chỉ bị khí tức và thân phận Long tộc của ta hù sợ, chờ hắn phục hồi tinh thần lại, chỉ sợ chúng ta sẽ nguy hiểm.
Huyền Thịnh thở dài nói, hôm nay hắn chỉ còn lại có một tia tàn hồn, ngay cả bản thể đều không có, lúc trước dù phải ra tay chỉ sợ không làm gì được Thiên Thực Man Tôn.
Tàn hồn Huyền Thịnh bao trùm Lâm Tiêu, phá vỡ hư không, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Lúc này ở giữa hư không loạn lưu...
Bọn họ không biết, lúc trước đánh một trận với Thiên Thực Man Tôn, làm cho Lâm Tiêu có lĩnh ngộ mới về cảnh giới, nhờ một tia lĩnh ngộ này mà tinh thần chân nguyên trong người Lâm Tiêu kích động, ba mươi đạo không gian đạo văn không gian chi lực đình chỉ cũng sôi trào lên.
- Tiểu tử này...
Huyền Thịnh trưởng lão hơi giật mình nhìn qua Lâm Tiêu, vừa mới trải qua một lần đại chiến, Lâm Tiêu cũng đã lâm vào cảm ngộ như thế, nghị lực bực này, tâm tính bực này, Huyền Thịnh trưởng lão sống nhiều năm như vậy lần đầu tiên gặp được, cũng vô cùng cảm khái.
Nhân tộc luận điều kiện thân thể thật ra là một trong những chủng tộc yếu nhất, nhưng sở dĩ tới cuối cùng bọn họ có thể trở thành tộc đàn đỉnh phong trong thiên địa, chính là nhờ ngộ tính vĩnh viễn không có giới hạn.
Vù vù!
Trong hư không loạn lưu, một tia không gian chi lực bao vây Lâm Tiêu, cũng không biết qua bao lâu, đột nhiên thân hình Lâm Tiêu chấn động mạnh một cái, sinh tử áo nghĩa cùng không gian áo nghãi trong người phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, một đạo năng lượng chấn động kinh khủng từ trong người hắn bắn ra kinh thiên động địa.
Huyền Thịnh trưởng lão cùng Long gia đã há hốc mồm, bọn họ sống vài vạn năm, yêu nghiệt gì mà chưa thấy qua, nhưng như Lâm Tiêu thì lần đầu nhìn thấy.
- Thiên tài nghịch thiên, thiên tài nghịch thiên ah, Man tộc Man Tôn phục sinh, Long tộc mộ địa của chúng ta chưa chắc đã bình yên vô sự, đã như vầy xem như lễ vật cho hắn đi.
Huyền Thịnh trưởng lão cảm khái một tiếng, chợt điểm một ngón tay, một đám long hồn chi lực tiến vào trong cơ thể Lâm Tiêu.
Đột phá sinh tử tam trọng, linh hồn chi lực của Lâm Tiêu cũng tăng vọt, trong nháy mắt tăng lên mấy lần, vượt qua sinh tử tam trọng vương giả bình thường, nhưng cũng không đại biểu linh hồn chi lực của Lâm Tiêu đã đạt tới mức cuối cùng, nhưng mà linh hồn chi lực không đủ để tăng lên thì bỏ đi, hôm nay Huyền Thịnh trưởng lão điểm ra một đạo long hồn chi lực, lập tức làm linh hồn Lâm Tiêu phát sinh lột xác, lại tăng lên lần nữa.
Thời gian trôi qua, nửa canh giờ sau, Lâm Tiêu cũng dừng đột phá, mà không gian đạo văn cũng dừng lại ở năm mươi tám đạo, giơ tay nhấc chân tỏa ra khí tức chân nguyên khủng bố.
- Đa tạ Huyền Thịnh trưởng lão xuất thủ tương trợ.
Thời điểm này Lâm Tiêu mới có thời gian cảm tạ Huyền Thịnh trưởng lão.
- Không cần cám ơn ta.
Ánh mắt Huyền Thịnh trưởng lão nhìn qua Lâm Tiêu giống như nhìn của quý, nói:
- Thiên phú của ngươi làm cho ta mở rộng tầm mắt, để tiểu Viêm đi theo ngươi, ta cũng an lòng.