Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1337 : Thần! (1)

Ngày đăng: 00:54 19/04/20


- Tất cả sự việc được tiến hành một ở ngoài sáng, một trong bóng tối, tinh hồn hoàn toàn không hay biết.



- Mà làm để cho tinh hồn hoài nghi, Hình Tuyệt vào hai ngàn năm trước phát động ngày hủy diệt, làm cho Nhân tộc cùng Yêu tộc chém giết không ngớt, bởi vì tinh hồn muốn khôi phục, cần đại lượng tánh mạng chi lực cùng linh hồn, cho dù Hình Tuyệt không phát động tiến công, tinh hồn cũng khống chế hai tộc, khiến cho hai tộc chém giết lẫn nhau.



- Hôm nay sở dĩ ta xuất hiện, là vì hai kế hoạch lúc trước đã thất bại, hôm nay các ngươi bởi vì đuổi giết Man tộc, tất cả đều đi vào Cổ địa Man Hoang, đây là cơ hội tốt nhất, ta phải nói cho các ngươi biết chân tướng.



Thần Viêm nói xong, thở dài một hơi.



Tất cả mọi người khiếp sợ, bọn họ thật không ngờ, ngày hủy diệt hơn hai ngàn năm trước có tất cả nguyên nhân, tất cả là vì thoát khỏi tinh hồn khống chế.



Tin tức này thật sự quá rung động, cường giả nhân, yêu hai tộc nhìn nhau, thật lâu không thể tỉnh táo.



- Thì ra là như vậy!



Long gia cũng trợn mắt há hốc mồm, thời đại viễn cổ hắn đã ngủ say, cho nên không biết chuyện sau đó, thì ra Nhân tộc cùng Yêu tộc đại chiến là có nguyên nhân sâu xa như thế.



- Thì ra là như vậy, năm đó hai đại chủng tộc đã có kế hoạch, nếu như không phải ngươi nói ra, ta vẫn không biết đấy.



Đúng lúc này, sau lưng Huyền Thiên Tôn đột nhiên xuất hiện một vương giả, ánh mắt của hắn quỷ dị, mang theo nụ cười dữ tợn, trên người tỏa ra khí tức linh hồn chấn động mạnh.



- Đại nhân.



Huyền Thiên Tôn cung kính nói.



Vương giả đế quốc Thiên Huyền tất cả đều cả kinh, hồn niệm chấn động trên người vương giả này chính là Hồn Sát Vương tông chủ đệ nhất thế lực Hồn Tông của Đế quốc Thiên Huyền, Hồn Sát vương xuất quỷ nhập thần, tại Đế quốc Thiên Huyền uy danh hiển hách, địa vị thậm chí không dưới hoàng thất Đế quốc Thiên Huyền, chẳng qua hiện nay Huyền Thiên Vương đã đột phá đến Thần Vọng Cảnh, vì sao lại cung kính với một vương giả như vậy?



- Ngươi là, Hồn tộc? Không đúng, Hồn tộc năm đó không phải bị diệt toàn bộ sao?



Thần Viêm cùng Hình Tuyệt nhìn thấy Hồn Sát Vương thì thần sắc biến đổi.



- Hồn Tộc, ta cũng không phải là Hồn tộc!




Tiểu Viêm bay ngược ra sau, toàn thân huyết nhục nổ tung, rơi vào tình trạng hấp hối.



Mà Lâm Tiêu cũng cảm thấy áp lực vô cùng đánh tới, thân thể trong tích tắc cũng cảm giác muốn chia năm xẻ bảy.



Thời khắc mấu chốt, Lâm Tiêu đã sử dụng bát quái lô, bát quái lô biến lớn nhanh chóng, lập tức ngăn cản trước mặt mình và phân thân Toản Địa Giáp.



Tiếng nổ lớn vang lên, Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp bay ra ngoài.



- Ân? Đây là bảo vật gì?



Tinh hồn giật mình, bát quái lô có thể ngăn cản một kích của hắn, làm hắn khó có thể tin, thời đại viễn cổ, cho dù là Thánh giả Nhân tộc cũng không làm được điểm này.



- Hai gia hỏa này...



Thần Viêm và Hình Tuyệt giật mình, Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp lại không bị tinh hồn khống chế linh hồn.



Bọn họ làm sao biết, linh hồn Lâm Tiêu thật sự không phải tinh hồn sáng tạo, không có khí tức tinh hồn lạc ấn thì làm sao bị tinh hồn khống chế.



Thần Viêm cùng Hình Tuyệt liếc nhau, trong ánh mắt mang theo kiên quyết.



- Hai tiểu tử, không nên chống cự!



Thần Viêm và Hình Tuyệt quát lên, vèo một tiếng, chỉ thấy hai đại khí linh hóa thành lưu quang từ bàn tay tiến vào cơ thể Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp.



Trong nháy mắt, Lâm Tiêu cảm thấy một lực lượng thần bí, một đường từ bàn tay hòa tan ra toàn thân bọn họ.



- Tiểu tử, kiên nhẫn một chút.



Thần Viêm cùng Hình Tuyệt tích lũy thực lực nhiều năm như thế, tất cả đều quán thâu vào người Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp.