Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1338 : Thần! (2)

Ngày đăng: 00:54 19/04/20


Với tư cách khí linh, bọn họ không cách nào đối kháng tinh hồn, nhưng mà Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp thì khác, hai người rõ ràng không bị tinh hồn khống chế, một khi thực lực đạt được đột phá, chưa hẳn không thể đối kháng tinh hồn.



Rất nhiều lực lượng dũng mãnh tiến vào trong thân thể Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp, Lâm Tiêu cảm giác được khắp thân thể của mình đều là lực lượng của hai khí linh bành trướng, thân thể như tùy thời nổ tung, các loại lực lượng này làm cho bọn họ thống khổ.



Dưới lực lượng này, Lâm Tiêu cảm giác thực lực của mình tăng lên như bay.



Tôn Giả trung kỳ!



Tôn Giả hậu kỳ!



Tôn Giả đỉnh phong!



Lực lượng của hai khí linh truyền vào không có dừng lại, vài vạn năm đến nay, bọn họ hấp thu khôn biết bao nhiêu năng lượng, đây chỉ là một phần nhỏ của bọn họ mà thôi.



Ầm ầm!



Lực lượng tiếp tục tăng lên, cơ hồ đồng thời Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp cùng nhau đạt tới Thánh cấp.



Đây là thực lực của viễn cổ đại năng.



Thần sắc tinh hồn biến hóa, trong lòng của hắn cảm thấy một tia không ổn, nhắm ngay Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp quét một cái.



Nhưng mà không chờ hắn công kích tới, tâm thần Lâm Tiêu khẽ động, bát quái lô biến lớn thu hai người vào trong.



Đương đương đương!



Bên ngoài, mặc cho tinh hồn tiến công cỡ nào, cũng không cách nào phá vỡ bát quái lô tấn công Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp bên trong.



Trong bát quái lô, thực lực Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp vẫn tăng lên.



Thánh giả trung kỳ!



Thánh giả hậu kỳ!



Thánh giả đỉnh phong!



Mãi cho đến Thánh giả đỉnh phong cả hai mới dừng tăng lên.



Sưu sưu!



Hai đạo lưu quang từ trong bát quái lô lao ra, đúng là Thần Viêm và Hình Tuyệt, nhưng mà không còn thần uy mạnh mẽ lúc trước, bọn họ vô cùng suy yếu.



Bát Quái Lô mở ra, Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp bay ra ngoài.



Lâm Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng, đại chiến tinh hồn một hồi.



Ầm ầm!
Trong mắt phóng xuất ra hỏa diễm, bát quái lô sáng ngời.



Tinh hồn kêu thảm liên tục, không ngừng đụng chạm vào bát quái lô, muốn đi ra ngoài, nhưng mặc kệ hắn giãy dụa thế nào cũng không thoát ra được.



Phốc phốc!



Hơn mười hô hấp sau, tinh hồn hóa thành hư vô.



Đám người Khôi Đấu lão tổ vốn vô cùng thống khổ, tất cả đều khôi phục bình thường.



- Tinh hồn chết rồi!



- Chúng ta thắng!



- Sống sót!



Nhân, yêu hai tộc đưa mắt nhìn nhau, rơi nước mắt đầm đìa.



- Lâm Tiêu, tinh hồn kia...



Thần Viêm cùng Hình Tuyệt không dám tin, kích động nói.



- Đã triệt để chết đi, từ hôm nay trở đi Đại lục Thương Khung, không, tất cả sinh linh trong tinh vực này được tự do.



Lâm Tiêu nhàn nhạt mở miệng, vung tay lên, Thần Viêm và Hình Tuyệt vô cùng uể oải đã khôi phục lại..



Một màn này làm mọi người kinh ngạc đến ngây người.



Tất cả mọi người biết rõ, giờ phút này Lâm Tiêu đã hoàn toàn vượt qua Thánh giả.



Có lẽ, là thần a.



Thần đã dẫn bọn họ đi tới hy vọng, đi về hướng hòa bình, đi về tương lai.



Bọn họ nhìn qua Lâm Tiêu trên cao, thân ảnh của hắn cao vô hạn trong mắt người ta.



Mây đen bao phủ trên phế tích cổ thần dần dần tán đi, một ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống, chiếu vào vùng đất mờ mịt này, trên mặt đất góc tường âm u lại xuất hiện đóa hoa tươi nở rộ.



Giờ phút này, trong nội tâm Lâm Tiêu yên lặng.



Từ hôm nay trở đi, hắn đã trùng kiến trật tự của tinh vực này, hắn có xưng hô hoàn toàn mới --



Thần!



HẾT