Võ Đạo Đan Tôn
Chương 354 : Liên tiếp khiêu chiến
Ngày đăng: 00:46 19/04/20
Càng khiến Hạ Nhất Minh thịt đau chính là ba triệu lượng bạc kia, đây chính là toàn bộ gia sản của
hắn a, thoáng cái thua ba triệu lượng, đoạn thời gian sau này chỉ sợ tu
luyện cũng phải thắt lưng buột bụng rồi.
- Lâm Tiêu, đây là tiền đặt cược ngươi thắng được.
Dưới ánh nhìn soi mói của mọi người, nhân viên công tác đi đến trước mặt Lâm Tiêu, giao sáu trăm vạn lượng ngân phiếu song phương đặt cược cho
Lâm Tiêu.
- Mẹ nó, tổng cộng sáu trăm vạn lượng, Lâm Tiêu này mới vừa gia nhập
Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, ngân lượng trên người đã nhiều hơn cả ta.
- Thật sự là kiếm lợi lớn.
Thấy nhiều tiền như vậy, không ít đệ tử chung quanh đều âm thầm hâm mộ,
sáu trăm vạn lượng không phải một số nhỏ, trong bọn họ một ít thiên tài
tam chuyển đỉnh phong thành danh đã lâu tất cả tài sản trên người cũng
chỉ có vậy, đây là bởi vì bọn họ đều là thiên tài cao cấp nhất Hiên Dật
Quận Thành, nếu như ở nơi nhỏ như Tân Vệ Thành, coi như là gia sản toàn
thân một gã võ giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ cũng chưa chắc đã nhiều như vậy.
- Ha ha, Lâm Tiêu, ngươi một lần đã lợi nhuận nhiều như vậy, vừa vặn cơm tối còn chưa ăn, tối nay ngươi nhất định phải mời đấy.
Bốn người Kỷ Hồng cười đi tới.
- Tốt, đương nhiên không có vấn đề.
Lâm Tiêu cười nói, thắng ba triệu lượng tâm tình của hắn cũng thật tốt,
càng quan trọng hơn là, thông qua chiến đấu trước kia hắn hiểu được
điểm yếu của mình và chỗ cần phải bù đắp.
Lâm Tiêu bọn hắn vẻ mặt tươi cười, Hạ Nhất Minh ở bên dĩ nhiên lại không được vui vẻ như vậy
- Hạ Nhất Minh sư huynh.
Hai gã đệ tử trước kia đi theo Hạ Nhất Minh cũng đi tới, sắc mặt cũng
rất khó coi, bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra sư huynh của mình
vậy mà lại thất bại.
- Lần này để tiểu tử kia đắc ý, mặt mũi này ta nhất định phải tìm về.
- Đương nhiên.
Vương Cường ánh mắt u lãnh:
- Ngươi muốn đánh cuộc bao nhiêu? Hai triệu lượng? Một triệu lượng? Nếu
không thì một triệu lượng đi? Ngươi vừa rồi thắng Hạ Nhất Minh ba triệu
lượng, một triệu lượng này đối với ngươi chỉ là chút đỉnh, bất quá ta
thấy ngươi kinh nghiệm chiến đấu phong phú như vậy, nói không chừng còn
có thể thắng ta đấy.
Vương Cường biết rõ loại thiên tài kinh nghiệm chiến đấu phong phú như
Lâm Tiêu, thường thường luôn tràn đầy tin tưởng với mình, chỉ cần có
chút hi vọng, coi như đối mặt với võ giả thực lực mạnh hơn mình bọn hắn
cũng đều dám khiêu chiến.
Lâm Tiêu đột nhiên xùy cười một tiếng:
- Ngươi cũng là học viên cũ trong huấn luyện doanh, một triệu lượng
ngươi cũng không biết xấu hổ nói ra, như vậy đi, năm triệu lượng, ngươi
có dám đánh cuộc không, ngươi nguyện ý đánh bạc, ta sẽ đáp ứng ngươi.
- Cái gì?
Đệ tử chung quanh vốn còn có thể gắng giữ tỉnh táo, dù bận vẫn ung
dung nhìn hai người, nhưng sau khi nghe được năm triệu lượng nguyên một
đám không khỏi sợ ngây người.
- Lâm Tiêu ngươi. . .
Kỷ Hồng bọn hắn cũng càng hoảng sợ.
Mà Vương Cường cũng trừng mắt, chợt hai mắt lập tức có chút nheo lại,
gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu. Hắn không rõ, Lâm Tiêu làm sao dám
đánh bạc lớn như vậy, hắn là tự tin hay tự đại đây?
Năm triệu lượng, đây là khái niệm gì, không sai biệt lắm tương đương một khỏa Ngũ phẩm Nguyên Khí Đan, thi thể một đầu lục tinh yêu thú, Vương
Cường hắn thân là thiên tài cao cấp nhất Nguyên Võ Thánh Địa ở Hiên Dật
Quận Thành.