Võ Đạo Đan Tôn

Chương 416 : Thượng phẩm nguyên thạch

Ngày đăng: 00:47 19/04/20


Ngẩng đầu, ánh mắt hắn nhìn lên thạch đài.



Ở trên thạch đài đặt mười khối nguyên thạch trong suốt, tản ra nguyên

khí ba động nồng đậm, nhìn khí tức hẳn là thượng phẩm nguyên thạch.



- Đúng là thu hoạch ngoài ý liệu!



Lâm Tiêu cầm nguyên thạch, mỗi viên cỡ nắm tay trẻ con, nguyên khí dày đặc làm người cảm thấy thật khoan khoái.



Một khối thượng phẩm nguyên thạch giá trị trăm vạn lượng, tương đương

một trăm trung phẩm nguyên thạch, khác nhau chính là nguyên khí trong

trung phẩm nguyên thạch có thể cung cấp cho hóa phàm cảnh hấp thu, mà

thượng phẩm nguyên thạch lại cung cấp cho quy nguyên cảnh hấp thu.



Chẳng qua tuy tỉ lệ trao đổi là một so một trăm, nhưng cấp bậc càng cao

càng thưa thớt, nguyên thạch cao giai đổi đê giai còn đổi được, nhưng

ngược lại thì vô cùng khó khăn.



Cho nên tuy giá cả tương đương khối trung phẩm nguyên thạch lớn hắn lấy

được trước đó, nhưng trên thực tế giá trị ẩn hình càng lớn hơn nữa.



Nhưng đối với Lâm Tiêu bây giờ mà nói chỉ có thể dùng trao đổi đồ vật

khác hay bán ra ngoài, bởi vì hiện tại hắn còn chưa thể hấp thu, trong

khi trung phẩm nguyên thạch chỉ cần chờ tới hóa phàm cảnh là sử dụng

được.



Đương nhiên ở trong Thương Khung đại lục võ giả hấp thu nguyên khí trong nguyên thạch chỉ là võ giả bình thường, mà thiên tài chỉ dùng đan dược, hiệu quả mạnh hơn hấp thu nguyên thạch rất nhiều.



Nghĩ nghĩ, Lâm Tiêu lấy ra ba viên thượng phẩm nguyên thạch đưa cho Trần Tư Tư.



Trần Tư Tư ngẩn ra, vội vàng khoát tay nói:



- Không được, ngươi đã cứu ta, ta không thể nhận.



- Ngươi cầm lấy đi.



Đặt nguyên thạch vào tay đối phương, hắn xoay người đi ra thạch thất.

Nếu không có thanh âm của nàng hấp dẫn hắn, hắn cũng không đến đây, chia cho nàng một phần cũng nên làm, huống chi nàng cũng là đệ tử huấn luyện doanh như hắn.



Ngay lúc hai người sắp rời khỏi thạch thất, bên ngoài truyền vào tiếng

bước chân, chủ nhân hình như không có ý giấu diếm động tĩnh của mình.



Ngay sau đó một nam tử mày rậm mặc hắc bào, tay cầm thiết côn màu đen xuất hiện ngoài cửa.



- Võ giả hóa phàm sơ kỳ đại thành!



Trần Tư Tư biến sắc, mà Lâm Tiêu cũng nheo mắt lại.



- Thượng phẩm nguyên thạch?
triển đao ý, vì vậy mới khiến đối phương ngộ nhận là đao ý sơ khai, xem

như hai bên ngang ngửa, mặc dù Diệp Hoa cũng chưa bộc lộ toàn bộ chiến

lực, nhưng cũng đã có được hiểu biết chính xác.



Trần Tư Tư trợn mắt há hốc mồm, đều là đệ tử huấn luyện doanh thiên tài, cũng là tam chuyển đỉnh phong, thậm chí nàng còn gia nhập sớm hơn Lâm

Tiêu một năm, nhưng lúc này mới biết mình kém hơn hắn quá xa.



Diệp Hoa nhìn chằm chằm Lâm Tiêu:



- Ta nói giữ lời, tha các ngươi một con đường sống, nhưng ngươi đừng

tưởng rằng mình lĩnh ngộ đao ý sơ khai thì không sợ trời sợ đất, cho dù

lĩnh ngộ đao ý chân chính, thực lực cảnh giới không đủ cũng sẽ bị người

áp chế.



Nói xong lời này Diệp Hoa xoay người bỏ đi.



- Cuối cùng đi rồi.



Trần Tư Tư thở ra một hơi, ánh mắt sáng ngời nhìn Lâm Tiêu.



- Chúng ta cũng đi thôi.



Lâm Tiêu đi ra khỏi thạch thất.



Hai bên thạch thất thật nhiều thông đạo, Lâm Tiêu lựa chọn con đường ngược hẳn với Diệp Hoa.



Trần Tư Tư theo sát phía sau, ban đầu được lựa chọn đi Thiên Mộng bí

cảnh nàng thật hưng phấn, nhưng bây giờ nàng mới biết với thực lực của

mình đến nơi này thật sự vô cùng nguy hiểm.



Hai người đi thật lâu cũng không gặp được thạch thất kế tiếp, thông đạo như không thấy cuối.



- Cổ bảo này thật sự là cổ quái, bên trong rắc rối phức tạp, mặc kệ, tiếp tục đi tới, nhất định có thể đến tận cùng.



Hai người vẫn tiếp tục tiến tới không hề dừng lại.



Không biết qua bao lâu, thông đạo chẳng khác gì mê cung rốt cục cũng đã tới tận cùng.



Xuất hiện trước mặt hai người là một con đường lát gạch thật dài, một mảnh tối đen, tựa hồ đi tới một khu vực thần bí nào đó.



- Đây là…



Vẻ mặt Trần Tư Tư không khỏi khẩn trương.



- Đi!



Không chút do dự, Lâm Tiêu đi thẳng vào bên trong, cảm giác phóng thích tới tận cùng, thời khắc chú ý hết thảy bốn phía.