Võ Đạo Đan Tôn

Chương 417 : Đồng bạn gặp nạn

Ngày đăng: 00:47 19/04/20


- Lâm Tiêu!



Trần Tư Tư gắt gao đi theo, không tự chủ được vươn tay nắm lấy vạt áo của hắn.



Hai người đi tới, Trần Tư Tư dựa sát vào người hắn, thậm chí hắn còn nghe được hô hấp của nàng.



Con đường không dài, chỉ khoảng ba dặm, nhưng bốn phía tối đen yên tĩnh

làm người sợ hãi, hai người đi tới lại không gặp phải nguy hiểm gì.



Vừa đi ra khỏi, trước mặt hai người là bậc thang, dọc theo bậc thang đi

tới, bước chân Lâm Tiêu đột nhiên dừng lại, bởi vì bên trên có thanh âm

chiến đấu mơ hồ truyền ra.



- Xem ra không chỉ có hai người chúng ta tới nơi đây.



Lâm Tiêu nghĩ thầm, đồng thời nhìn lên trên.



Trên bậc thang là một đại sảnh vô cùng cổ xưa, cực kỳ rộng lớn, nguyên

đăng sáng ngời, có bốn tòa cửa đá, đồ án bên trên cửa khác nhau, trước

cửa là tượng đá thủ vệ, còn có một đạo quang mạc hơi mỏng phong tỏa hết

thảy cánh cửa.



Bên trong đại sảnh có bảy tên đệ tử đang vây quanh đối chiến với ba người.



- Là Chu Chỉ sư tỷ cùng Lý Thư Tư, Hùng Vĩ sư huynh!



Trần Tư Tư giật mình nói.



Lâm Tiêu nheo mắt, bảy đệ tử vây khốn ba người kia không ngờ chính là đệ tử Võ Lăng quận, tuy hắn không biết tên tuổi, nhưng lại nhớ rõ khuôn

mặt của bọn hắn.



Chu Chỉ bị ba người vây công, một người tu vi hóa phàm sơ kỳ đại thành,

mũi ưng, mắt tam giác, bộ dáng hung hãn, thực lực tựa hồ còn cao hơn Chu Chỉ, một mình hắn đã đánh cho nàng liên tục lui ra sau, kiệt lực chống

đỡ. Mà hai người khác là hóa phàm sơ kỳ, ở một bên lược trận, thường

thường công kích làm Chu Chỉ luống cuống tay chân.



Mà vây quanh Lý Thư Tư cùng Hùng Vĩ là bốn người khác, ba người hóa phàm sơ kỳ, một là tam chuyển đỉnh phong.



Thân mình Lý Thư Tư đã đầy những vết máu loang lổ, mà Hùng Vĩ liên tục

gầm lên giận dữ, trên người có hai vết thương thật sâu, máu tươi không

ngừng tràn ra.



Ngoài ra trong góc đại sảnh còn có một ít võ giả hóa phàm sơ kỳ cùng tam chuyển đỉnh phong của những thế lực khác.
Nhìn thấy bộ dạng của Trần Tư Tư, Lâm Tiêu không khỏi gật đầu.



- Sư tỷ, sư huynh, hai người cố chịu thêm một chút.



Trần Tư Tư lao ra bậc thang, rút trường kiếm mạnh mẽ đâm về hướng bốn đệ tử đang vây khốn Lý Thư Tư cùng Hùng Vĩ, vẻ mặt vô cùng kiên quyết.



Lâm Tiêu cũng theo sát phía sau.



- Là ai?



Nghe được thanh âm, nhóm người Hoàng Lạc không khỏi hoảng sợ, tuy bảy

người vây khốn Chu Chỉ bọn họ chiếm thượng phong, nhưng nếu đối phương

xuất hiện thêm hai cao thủ, tình huống thật khó mà nói, rất dễ dàng bị

người phá vòng vây.



Nhưng ngay sau đó bọn hắn nhìn thấy Trần Tư Tư cùng Lâm Tiêu, không nhịn được bật cười to.



- Ha ha, ha ha ha, không ngờ là hai chân võ giả tam chuyển, lúc này cũng dám đi ra.



- Thật không biết nên nói bọn hắn anh dũng hay là ngu ngốc!



- Đây là muốn đi ra tìm cái chết ah!



Bảy tên đệ tử Võ Lăng quận nháy mắt thả lỏng, nếu xuất hiện hai hóa phàm cảnh, có lẽ sẽ gây ảnh hưởng cục diện chiến đấu, nhưng chỉ là hai tam

chuyển đỉnh phong, không hề có chút tác dụng gì với cuộc chiến.



- Trần Tư Tư, Lâm Tiêu!



Ba người Chu Chỉ vừa nhìn thấy hai người, ánh mắt lo lắng:



- Hai người mau lui về, không cần tới đây, chạy đi nhanh lên!



Chu Chỉ khẩn trương, nàng không cho rằng Lâm Tiêu cùng Trần Tư Tư có thể giúp đỡ được gì.



- La Tiêm, ngươi đi ngăn cản hai người bọn họ, ngàn vạn lần không cho họ chạy trốn.



Khóe môi Hoàng Lạc hiện lên vẻ cười dữ tợn, lớn tiếng quát.



- Hoàng Lạc sư huynh yên tâm.



Một tên đệ tử đột nhiên nhảy ra, âm hiểm cười lao về phía Trần Tư Tư.