Võ Đạo Đan Tôn

Chương 463 : Tài phú kinh người

Ngày đăng: 00:47 19/04/20


Thân là nhị thủ lĩnh của

Huyết Phong Đạo tiếng tăm lừng lẫy trong phạm vi cả ngàn dặm, tràng diện gì mà hắn chưa từng gặp qua, những năm này người chết trong tay của hắn không dưới mấy trăm, nhưng hiện tại đối mặt với Lâm Tiêu hắn không tự

chủ sinh ra sợ hãi khó ức chế.



- Nói cho ta biết, hang ổ Huyết Phong Đạo ở nơi nào?



Chiến đao có máu tươi nhỏ giọt không đặt lên cổ của đối phương, hàn ý

lạnh giá làm lông tơ toàn thân nhị thủ lĩnh Huyết Phong Đạo dựng đứng

lên, da gà nổi toàn thân.



- Ha ha, muốn biết hang ổ Huyết Phong Đạo của ta, nằm mơ đi, tiểu tử, có gan ngươi liền giết ta, nếu không thì thả ta ra.



Đại hán cố trấn định, lườm qua hai tên đạo phỉ còn chưa chết, chợt lạnh lùng cười nói:



- Tiểu tử, ta còn không biết ngươi tìm hang ổ Huyết Phong Đạo chúng ta

là vì cái gì, nói thiệt cho ngươi biết, hang ổ Huyết Phong Đạo của ta có tài phú kinh người, nhưng mà địa điểm chỉ có ba thủ lĩnh chúng ta mới

biết được, mấy gia hỏa này không biết tình hình, giết ta thì ngươi không thể biết gì cả.



Đại hán cố gắng ngăn cản sợ hãi, cố gắng trấn định nói:



- Ta cho ngươi hai lựa chọn, đầu tiên là lập tức thả ta ra, đến lúc đó

ta sẽ mang một nửa tài phú Huyết Phong Đạo phân cho ngươi, tính toán là

cái giá mua mạng của ta, thứ hai, chính là giết ta, nhưng mà như vậy

ngươi một phân tiền cũng không chiếm được.



Nói xong, nội tâm sợ hãi của tên nhị thủ lĩnh cố gắng trấn định lại, hắn tin tưởng Lâm Tiêu sẽ làm theo lựa chọn theo suy nghĩ của hắn.



- Hỗn đản, lúc này Huyết Phong Đạo thật sự là tổn thất quá thảm trọng,

một khi triệt để bị diệt, hiện tại chỉ cần cầu ra con đường sống, chờ ta thoát khỏi nguy hiểm, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp giết tiểu tử này,

cho dù là táng gia bại sản thỉnh cường giả ra tay cũng phải báo thù cho

đại ca và tam đệ...



Trong lòng tên nhị thủ lĩnh tức giận, trong nội tâm sát cơ sôi trào, nhưng mà biểu lộ trên mặt không nhìn ra cái gì.



- Hai lựa chọn?



Lâm Tiêu cười cười, tay phải dùng sức, đao quang quét qua cổ đối phương.



Phốc phốc


Lâm Tiêu lắc đầu, tăng thêm trên người của hắn có ba ngàn năm trăm vạn

lượng tiền mặt, Lâm Tiêu hiện tại có chừng tám ngàn hai trăm vạn lượng,

quả thực giàu có.



Nhưng mà Lâm Tiêu cảm giác, trừ ngân lượng trên người ba tên thủ lĩnh

Huyết Phong Đạo ra, trong hang ổ của chúng còn cất dấu tài phú kinh

người, bằng không thì vừa rồi tên nhị thủ lĩnh Huyết Phong Đạo cũng

không nói như thế.



Thân là võ giả Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đại thành và đỉnh phong, hơn nữa

còn là thủ lĩnh đạo phỉ có hung danh hiển hách trong phạm vi ngàn dặm

quanh đây, trên người ba tên chỉ có hơn hai ngàn vạn lượng là không có

khả năng.



Đội ngũ tiếp tục đi tới, gần một giờ sau thì trời từ từ tối lại.



Chạy đi trong đêm vô cùng nguy hiểm, đoàn xe đang tìm kiếm một địa điểm an toàn, lập tức đóng quân lại.



- Diệp gia chủ, ta có việc đi ra ngoài một chút, các ngươi nên chú ý cảnh giác.



Lâm Tiêu đi tới trước mặt Diệp Hác, nhắc nhở.



- Lâm thiếu hiệp cẩn thận, chúng ta sẽ chú ý.



Đoán được Lâm Tiêu muốn đi làm gì thì Diệp Hác gật gật đầu



An bài tốt xong, Lâm Tiêu lúc này mang theo tên đạo phỉ duy nhất còn

sống sót của Huyết Phong Đạo đi thẳng về sơn mạch trước mặt.



Được tên đạo phỉ chỉ dẫn, gần một giờ sau, Lâm Tiêu đã đi tới hang ổ của Huyết Phong Đạo.



Hang ổ Huyết Phong Đạo nằm trên đỉnh núi gần sơn mạch chính, chung quanh không có linh dược cùng yêu thú cường đại, bởi vậy không có quá võ giả

cường đại qua lại, cũng xem như nơi bí mật.



Lúc này đi ra tập kích thương đội Diệp gia, Huyết Phong Đạo đã xuất động toàn bộ, chỉ có hơn mười tên đạo phỉ không mạnh lưu thủ, bị Lâm Tiêu

tập kích, qua một lát đám này cũng thành vong hồn dưới đao của Lâm Tiêu.