Võ Đạo Đan Tôn
Chương 576 : Tấn công
Ngày đăng: 00:48 19/04/20
- Phụ thân!
- Gia chủ!
Đám người Khương Thành, Khương gia vọt tới trước mặt Khương Nhân Kiệt. Bọn họ nhìn Lâm Tiêu, đôi mắt tràn đầy tức giận, sợ hãi, sát khí dữ dội rồi lại không dám rục rịch.
Lâm Tiêu hờ hững đứng một bên, chẳng sợ ánh mắt dữ dằn của đám người Khương Thành:
- Nhiếp Hùng gia chủ, chuyện nơi này giao cho các người.
Trong đám đệ tử Khương gia vang lên giọng Khương Nhân Kiệt kinh hoàng la hét:
- Đao ý tiểu thành của ta . . . Sao . . . Sao . . . Sao có thể như vậy?
Mặt Khương Nhân Kiệt không còn chút máu, biểu tình kinh hoàng. Khương Nhân Kiệt không cảm giác đao ý tồn tại nữa, đao ý vô tận đến tam phẩm tiểu thành giờ đây Lão không thể cảm giác được dù chỉ một chút, ngay cả đao ý vô tận nhất phẩm cũng không thể nào thi triển.
Lúc trước công kích của Lâm Tiêu đã đánh tan đao ý vô tận mà Khương Nhân Kiệt nắm giữ, xóa hết không còn chút gì.
Người tự lĩnh ngộ đao ý giống Lâm Tiêu sẽ không bị hủy diệt đao ý, bởi vì đao ý tức là đao khách hiểu biết về đao đạo. Nhưng đám người Khương Nhân Kiệt cảm ngộ đao ý hoàn toàn dựa vào bản thân ở trên Đảo Đao Vương, từ nhỏ đến lớn sống trong đao ý vô tận, từng chút một học tập bắt chước theo. Bọn họ không tự mình nắm giữ đao ý, nên bị đao ý đẳng cấp cao hơn công kích sẽ mất hẳn đao ý mà họ đã nắm giữ.
Không còn đao ý tiểu thành tam phẩm, Khương Nhân Kiệt trở thành võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong bình thường, thậm chí không bằng tộc trưởng của ba đại gia tộc Thành Đại Viêm.
Đám người Nhiếp Hùng giật mình nhìn Khương Nhân Kiệt:
- Chuyện gì xảy ra thế?
Bọn họ không cảm nhận được đao khí sắc bén trên người Khương Nhân Kiệt nữa, dường như không phải tại vì bị thương nặng, không phải vì lão tự giấu đi đao ý mà hoàn toàn mất hết đao ý đã có.
Khương Nhân Kiệt không còn đao ý là tay không đối với Nhiếp Hùng.
Nhiếp Hùng lạnh lùng quát:
Lâm Tiêu nhìn Nhiếp Lãng chăm chú:
- Nhiếp Lãng, ngươi có thiên phú đao đạo rất cao, nhưng nếu muốn được thành tựu lớn thì ta khuyên ngươi sau này đừng vào Đao Vương cốc cảm ngộ, thậm chí quên hết cảm ngộ đao ý trước đó đi.
Đám người Nhiếp Hùng khó hiểu hỏi:
- Tại sao?
- Các người đang lĩnh ngộ đao ý không phải thật sự, nó giống như là bắt chước. Dù bây giờ tiến bộ cao đến mấy, sau này khó thể có thành tựu gì, lại còn cản trở lớn cho việc bước vào cảnh giới Quy Nguyên cảnh, tăng mức khó khăn khi bước vào cảnh giới Quy Nguyên cảnh gấp chục lần. Như Khương Nhân Kiệt, gia chủ Khương gia gặp phải cường giả có đao ý mạnh hơn thì dễ dàng thất bại trong gang tấc, cố gắng nhiều năm trở thành công cốc.
Lâm Tiêu nhắc nhở:
- Nếu ngươi muốn vào Đao Vương cốc cảm ngộ đao ý thì tốt nhất là bản thân đã cảm ngộ ra đao ý của mình rồi hãy vào, làm như vậy chẳng những không tổn hại cho ngươi mà còn tiến bộ mau hơn.
Đám người Nhiếp Hùng nghe xong rung động, vẻ mặt đăm chiêu.
Nhiều năm qua Khương gia, Nhiếp gia khống chế đảo Đao Vương, trong gia tộc cũng sinh ra nhiều võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nhưng không có cường giả Quy Nguyên cảnh nào hết. Cho đến nay hai gia tộc vẫn không hiểu lý do tại sao, giờ thì đã biết nguyên nhân.
Mấy ngày sau Lâm Tiêu không vội rời đi, mỗi ngày hắn lại vào khu vực sâu nhất Đao Vương cốc tiếp tục cảm ngộ.
Trong vực đao toát ra đao ý vô tận cường đại giúp Lâm Tiêu cảm ngộ và tiến bộ rất nhiều.
Khiến Lâm Tiêu bất ngờ là trong buổi tiệc Nhiếp Lãng nghe lời hắn nói xong ngay đêm đó gã tìm đến hắn, nhờ hắn làm giống như với Khương Nhân Kiệt, hoàn toàn phá hủy đao ý vô tận nhất phẩm mà gã đang cảm ngộ.
Cách làm đập nồi chìm thuyền, ý chí phá rồi xây của Nhiếp Lãng làm Lâm Tiêu không khỏi giật mình, cảm thán không thôi.
Nhiếp Lãng đã cảm ngộ ra đao ý vô tận nhất phẩm, muốn tự mình lĩnh ngộ đao ý khác thì rất khó khăn. Nếu hủy diệt đao ý vô tận nhất phẩm, tuy thực lực sẽ tụt dốc nhưng Nhiếp Lãng có hy vọng hơn.
Tuy nhiên hiếm ai có quyết định như vậy.