Võ Đạo Đan Tôn
Chương 870 : Thăng cấp cửu tinh
Ngày đăng: 00:50 19/04/20
Tương Thiên Thần nhìn hắn lạnh lùng nói:
- Hung hăng càn quấy sao, hừ, nếu không có hắn đã bị tiểu tử này bỏ chạy, các ngươi có tư cách gì nói lời này?
- Đi, mang tiểu tử này về, ta muốn xem hắn có lai lịch gì, đồng thời phát thiệp mời cho các đại quận, ba tháng sau ta muốn dùng Vạn Ma Phệ Tâm trận luyện chết người này trước mặt mọi người, ta muốn cho ai cũng biết người đắc tội Quận Võ Lăng rốt cục phải trả giá thế nào!
- Đúng rồi, người này rất có khả năng liên quan tới Quận Hiên Dật, nhớ rõ đừng quên mời bọn hắn, ta muốn xem biểu tình của Đông Phương Hiên Viên rốt cục như thế nào, ha ha ha ha…
Bên trong một dãy núi nhỏ thuộc Đế quốc Võ Linh, một đầu yêu thú toàn thân màu vàng đang ngồi, thân thể tản mát ra khí tức làm người sợ hãi, từng luồng nguyên khí khủng bố tới mức tận cùng bắt đầu khởi động tràn tới, như hồng thủy vỡ đê, không ngừng dũng mãnh tràn vào thân thể Phân thân Toản Địa Giáp.
Xuy xuy xuy…
Yêu nguyên lực tràn ngập, khí tức yêu thú dần dần kéo lên với tốc độ cực kỳ kinh người, uy áp khủng bố tỏa khắp, toàn bộ yêu thú trong sơn mạch đều phủ phục run rẩy, đều phát ra tiếng rít gào trầm thấp sợ hãi.
- Đều nói tốc độ thăng cấp của yêu thú không bằng nhân loại, nhưng phân thân của ta mỗi khi thăng cấp đều đi trước bản thể của ta, điều này bảo ta làm sao chịu nổi ah!
Trên một ngọn núi cách đó không xa, Lâm Tiêu khoanh chân ngồi, hấp thu thiên địa nguyên khí cuồng bạo đồng thời bảo hộ cho Phân thân Toản Địa Giáp.
Trên nửa đường từ Chiến trường Ma Uyên chạy về Quận Hiên Dật, Phân thân Toản Địa Giáp đã hấp thu thật nhiều ma sát tinh, đã đạt tới bát tinh đỉnh nên bắt đầu xao động, thậm chí có cỗ xúc động muốn đột phá.
Vì vậy Lâm Tiêu đành dừng lại tìm một dãy núi sau đó thả phân thân đi ra, đồng thời ở bên cạnh bảo hộ.
Một lần thủ hộ kéo dài nửa tháng thời gian, cuối cùng đã tới thời điểm phân thân thăng cấp sau cùng.
- Phanh!
Đột nhiên đôi mắt phân thân mở ra, đôi mắt vàng nhạt vừa mở, một cỗ khí tức cực kỳ cường hãn như cơn gió lốc từ trong cơ thể thổi quét ra ngoài.
Oanh long long…
Sóng xung kích càn quét, một ngọn núi cao xa xa sụp đổ, đại thụ khổng lồ bị chấn gãy, một loại khí tức hung mãnh bộc phát, kinh thiên động địa.
- Cái gì?
Tương Thiên Thần cả kinh, trong mắt hiện lên vui mừng:
- Ngươi nói là thật sao?
Mộ địa Vương giả, là cấm địa hình thành sau khi sinh tử cảnh vương giả vẫn lạc, bên trong ẩn chứa áo nghĩa mà sinh tử cảnh vương giả lĩnh ngộ, nguy hiểm trùng điệp, đối với võ giả bình thường mà nói là một cấm địa không thể đặt chân, nhưng đối với võ giả Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong mà nói là một vùng đất bảo địa.
- Đương nhiên là thật, nhưng cũng có một tin tức xấu, mộ địa vương giả có chí ít năm đầu yêu thú ngoài cửu tinh trú đóng, ta chỉ điều tra ở vòng bên ngoài thì đã bị phát hiện, thiếu chút nữa không thể trở về.
- Năm đầu yêu thú cửu tinh?
Tương Thiên Thần không khỏi nhíu mày, ánh mắt nhìn vào tư liệu trong tay, đôi mắt nhất thời sáng ngời.
- Ta có biện pháp, lần này ta phải làm cho Đông Phương Hiên Viên có tới mà không có về, ha ha ha…
Tương Thiên Thần nắm chặt tài liệu trong tay, một độc kế hình thành trong lòng hắn, khóe môi lộ vẻ tươi cười lạnh lẽo.
Hơn hai tháng sau, Lâm Tiêu đã về tới phạm vi lãnh thổ Quận Hiên Dật.
- Phía trước hẳn là Thành Thanh Nham đi, vì sao lại biến thành bộ dạng như thế?
Lướt qua một mảnh thành trì, vẻ mặt Lâm Tiêu ngẩn ra, chỉ thấy tòa thành nằm trên bình nguyên bên dưới chiếm diện tích chừng mấy trăm dặm, tuy rằng chưa thể so sánh với Quận Hiên Dật thành nhưng lớn hơn Tân Vệ thành, chính là Thành Thanh Nham luôn bài danh thứ nhất trong sáu đại vệ thành.
Mà giờ khắc này bộ dáng của Thanh Nam thành thật thê thảm, tường thành sụp xuống, thậm chí không ít phòng ốc hóa thành gạch vụn, dân chúng cùng võ giả đang xây dựng lại nhà cửa, đem từng khối đá lớn từ trong sơn mạch đưa về thành kiến tạo lại lần nữa.
- Đi xuống hỏi thăm.
Có lẽ bởi cảm giác càng gần tới nhà càng cảm thấy sợ hãi, Lâm Tiêu lặng yên hạ xuống cùng các võ giả đi vào thành.