Võ Đạo Đan Tôn
Chương 946 : Tầng thứ hai
Ngày đăng: 00:51 19/04/20
Dây leo thô to công kích mọi người ít dần, cũng càng lúc càng đáng sợ.
Nhất là tứ hoàng tử Bách Lý Huyền đi đằng trước nhất bị hàng trăm dây leo màu xanh thô to công kích, nếu không có đám cường giả xung quanh ngăn cản thì gã sút rơi vào nguy hiểm.
Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền lòng lạnh lẽo, cứ tiếp tục thế này thì không được. Hiện tại đã vất vả như vậy, tứ hoàng tử Bách Lý Huyền sắp không chịu nổi dây leo màu xanh bình thường, nếu gặp phải một số dây leo mạnh hơn chút thì gã sẽ rơi vào nguy hiểm, không thể thoát khỏi.
Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền liếc đám người Lâm Tiêu đi cuối đội, lòng máy động, gã nhếch mép.
Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền chỉ vào Lâm Tiêu, hét lên:
- Lâm Tiêu, ngươi đi đằng trước!
Mọi người không hiểu, không rõ tứ hoàng tử Bách Lý Huyền nói câu đó là ý gì.
Bách Lý Huyền giải thích rằng:
- Các vị, hiện tại công kích của đám dây leo càng lúc càng mạnh mẽ, chúng ta cần tập trung tất cả cường giả nào có tác dụng khắc chế dây leo lại. Lâm Tiêu, chiến đao của ngươi là nguyên khí thượng phẩm thuộc tính lôi, đi đằng trước nhất mới phát huy ra tác dụng, đứng ở phía sau ra công không ra sức sao được? Ngươi muốn đi sau chót cũng được, đưa nguyên khí thượng phẩm của ngươi cho người cần dùng mượn, chờ qua tầng thứ hai Sinh Tử Quỳnh Lâu sẽ trả lại sau.
Bách Lý Huyền nói đường hoàng, mọi người hiểu ra, khâm phục vì tứ hoàng tử quả là đại nghĩa.
Lâm Tiêu cười khẩy nói:
- Ta ở phía sau rất tốt, tứ hoàng tử thực lực cao cường, xung phong phía trước. Thiếu ta hay thêm ta cũng không quan trọng.
Lâm Tiêu thầm nghĩ:
- Tứ hoàng tử rốt cuộc không nhịn được nữa.
Ánh mắt tứ hoàng tử Bách Lý Huyền lạnh lùng nói:
- Như thế nào? Hay ngươi không muốn?
Bách Lý Huyền quát to:
- Có vài người tự xưng là đệ nhất thiên tài đế quốc, hành vi đó khác gì cầm thú? Hoặc giao ra nguyên khí thượng phẩm hoặc đi trước cả đội, nếu không thì cút ra khỏi đội Đế quốc Võ Linh đi! Đế quốc Võ Linh chúng ta không cần loại người ích kỷ như ngươi!
- Hoàng huynh hơi quá đáng.
bát hoàng tử Bách Lý Nghĩa nhíu mày nói:
Lâm Tiêu cảm giác được vô số dây leo thô như bánh xe dưới lòng đất điên cuồng ập đến, chứa đao quang sự sống khủng bố. Lâm Tiêu tách khỏi đội lao hướng lối vào nằm ở cuối rừng dây leo màu xanh.
Lâm Hiên, Đông Phương Nguyệt Linh, đám người Hứa Chính theo Lâm Tiêu ngay.
Vù vù vù!
Vù vù vù!
Bát hoàng tử Bách Lý Nghĩa, Bách Lý Tuyền tham gia đội Lâm Tiêu:
- Không ngại hai chúng ta tham gia đi?
Lâm Tiêu hét to một tiếng:
- Cẩn thận!
Lâm Tiêu huơ chiến đao chém ngay giữa Bách Lý Nghĩa và Bách Lý Tuyền, đao quang khủng bố hóa thành luồng sáng chém xuống mặt đất khoảng giữa hai người.
Ầm ầm ầm!
Một sợi dây leo siêu to lao ra. Đao quang sắc bén chỉ chém ra vết thương dài vài thước, chớp mắt vết thương khép lại, dây leo quét hướng mọi người.
Lâm Hiên phản ứng lại trước tiên, gã vỗ chưởng nhưng bị dây leo thô to quét bay ra.
Bách Lý Tuyền cắn môi hồng tung nắm đấm:
- Ăn một đấm của ta!
Long khí vàng trào dâng, nắm đấm đánh vào dây leo màu xanh phát ra tiếng kim loại va nhau. Mặt Bách Lý Tuyền đỏ ửng, liên tục thụt lùi.
Sợi dây leo thô cỡ bánh xe, uy lực hơn xa tất cả dây leo màu xanh lúc trước, làm người sợ hãi biến sắc mặt. Cùng lúc đó, mấy người khác trong đội cũng bị dây leo cường đại công kích.
Vang tiếng hét thảm:
- A!
Hơn mười dây leo thô cỡ bánh xe quất mạnh vào đội các thế lực khác. Giữa tiếng kêu gào thê thảm, bảy, tám võ giả bị dây leo to quét trúng nổ nát bấy.