Võ Đạo Đan Tôn

Chương 947 : Quái vật màu xanh (1)

Ngày đăng: 00:51 19/04/20


Lâm Tiêu biến sắc mặt. Công kích thật mạnh mẽ, võ giả chết đi đa phần là Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, có vài Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Có thể một kích đánh nát bọn họ, mỗi sợi dây leo ít nhất có sức mạnh Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cực hạn.



Phương xa, đội các thế lực yêu thú cũng bị dây leo thô to công kích.



- Grao!



Những sợi dây leo khác với dây leo màu xanh bình thường, mặt trên có hoa văn tơ vàng vô cùng sắc bén, tốc độ nhanh như tia chớp. Dây leo thô to tựa sao băng đâm vào cơ thể một cửu tinh yêu thú, nó tức giận gầm rống. Cửu tinh yêu thú cao trăm thước chớp mắt bị hút khô máu thịt, mất hết sự sống.



Một con chim lửa phun ra ngọn lửa nóng cháy, trước kia lửa có thể đốt trụi dây leo thô cỡ cánh tay nhưng bây giờ đốt dây leo thô to bốc khói mà không làm nó trầy trụa chút nào.



Mặt Lâm Tiêu trắng bệch:



- Quá mạnh, dù là phòng ngự hay công kích đều mạnh hơn những dây leo trước kia gấp mấy lần.



May mắn nhóm Lâm Tiêu không nhiều người, chỉ bị một sợi dây leo thô to công kích. Đội Đế quốc Võ Linh chịu đựng công kích dữ dội hơn, có tới năm sợi dây leo thô to công kích.



Chu Tân rống to:



- Lôi Đế Diệt Thế quyền!



Lôi quang dâng lên đầy trời, sấm chớp rùng rợn giăng khắp hư không phát ra tiếng nổ đì đùng nhưng chỉ chém ra một vệt nhỏ xíu mỏng manh trên dây leo thô to.



Vù vù vù!



Dây leo quét hướng Chu Tân, gã biến sắc mặt vỗ một chưởng đẩy một võ giả đứng cạnh mình về phía dây leo thô to.



Võ giả tức giận trợn to mắt:



- Ngươi . . .!



Bùm!




Đường hầmg tầng thứ hai rất rộng lớn, mấy con cửu tinh yêu thú song song chạy vào cũng không thấy chật hẹp. Võ giả và yêu thú không xảy ra xung đột. Khi võ giả cuối cùng lao vào đường hầm tầng thứ hai Sinh Tử Quỳnh Lâu, trong rừng dây leo phía sau đã là máu chảy thành sông. Khoảng một phần năm võ giả chết tại đây, không chừa mẩu xương.



Nhiều người cảm thán, mới tầng thứ nhất Sinh Tử Quỳnh Lâu mà đã chết nhiều võ giả, quá tàn khốc.



Đường hầm tầng thứ hai là thế giới tối tăm, con đường dài dặc. Lạ là cảm giác, tinh thần lực đều không thể khuếch tán, chỉ có vô tận phía trước lấp lóe nguồn sáng, là lối ra. Mọi người chỉ có thể cắm đầu chạy nhanh, không rảnh lo đến ai khác.



Lâm Tiêu thầm nghĩ:



- Chỗ này không tệ.



Lâm Tiêu thả Phân thân Toản Địa Giáp ra khỏi Thương Long Tí ngay, nó lao hướng bầy yêu thú, theo đội chạy khỏi đường hầm tối đen.



Hơi thở sự sống đậm đặc ập đến, tế bào toàn thân Lâm Tiêu nhẹ lâng lâng, toát ra khí cơ sức sống cường đại.



Trước mặt Lâm Tiêu là thế giới xanh biếc, trong không khí tràn ngập sức sống, khắp nơi là dược khí mông lung. Đây là một ốc đảo thế ngoại đào nguyên, non xanh nước biếc, linh dược mọc đầy rẫy. Đưa mắt nhìn có mấy chục linh dược thất giai, còn có một, hai gốc linh dược bát giai. Mỗi gốc linh dược đều là dị chủng thượng cổ, hiếm hoi ở bên ngoài, có thể nói là báu vật quý hiếm.



Lâm Tiêu líu lưỡi. Sinh Tử Quỳnh Lâu là nơi như thế nào? Trong tầng thứ nhất đầy rẫy linh dược lục giai, tầng thứ hai biến thành linh dược thất giai, bát giai, nếu đến tầng thứ ba chẳng phải là linh dược cửu giai? Nghe nói Sinh Tử Quỳnh Lâu có mười hai tầng, vậy tầng thứ mười hai thì sao? Nghĩ thôi đã thấy khủng khiếp.



Càng làm cho Lâm Tiêu giật mình là trong không gian tầng thứ hai Sinh Tử Quỳnh Lâu bị khí cơ sức sống đậm đặc ảnh hưởng, Tinh Thần Tôi Thể quyết đệ nhị trọng có xu hướng đột phá đệ tam trọng.



Lâm Tiêu tặc lưỡi thầm nghĩ:



- Hèn gì nhóm Võ Vương đại nhân nói trong Sinh Tử Quỳnh Lâu có thể cho võ giả nhanh chóng lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử, chỉ tính khí cơ sinh mệnh đậm đặc thế này đủ khiến Tinh Thần Tôi Thể quyết của ta đột phá. Nếu tu luyện một đoạn thời gian tại đây tương đương khổ tu mấy năm bên ngoài.



Càng khủng bố hơn là đây mơqí chỉ là tầng thứ hai Sinh Tử Quỳnh Lâu, tính theo quy luật thì càng lên cao khí cơ sinh mệnh càng đậm đặc, lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử càng đơn giản.



- Giờ tìm nhóm đại ca trước đã.



Lâm Tiêu giương mắt nhìn xung quanh một mảnh trống trải. Rõ ràng mấy người cùng nhau lao vào đường hầm tầng thứ hai nhưng sau khi đi ra mọi người bị tách đến khắp các góc, bị truyền tống đi chỗ khác nhau. Lâm Tiêu dựa vào cảm giác với Phân thân Toản Địa Giáp, hắn biết nó cách hắn khoảng hơn mười vạn dặm.