Võ Đạo Đan Tôn

Chương 953 : Chôn sống

Ngày đăng: 00:51 19/04/20


Vù vù vù!



Thật nhiều khí hỗn độn tràn ra. Sinh Tử Lưỡng Trọng trận diễn biến thành hai đao nhẫn chân nguyên bỗng phát ra tiếng nổ đì đùng, mất cân bằng.



Nghê Tử Cường kinh ngạc kêu lên:



- Cái gì? Sao tinh thần lực của ngươi mạnh như vậy?



Năm nay Nghê Tử Cường ba mươi ba tuổi chẳng những đến Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, mặt luyện đan cũng có thành tựu siêu cao. Về thực lực Nghê Tử Cường không thuộc nhóm mạnh nhất trong Sinh Tử Quỳnh Lâu, nhưng bàn về thiên phú tổng thể, cùng là luyện dược sư bát phẩm, gã tự hào không thua kém ai. Nghê Tử Cường không ngờ tinh thần lực của Lâm Tiêu còn mạnh hơn gã.



Khiến Nghê Tử Cường giật mình hơn là ánh mắt của Lâm Tiêu. Sinh Tử Lưỡng Trọng trận của Nghê Tử Cường không phải đại trận nghịch thiên gì nhưng đây đã là cực hạn luyện dược sư bát giai có thể vận dụng, uy lực vô cùng đáng sợ. Sinh Tử Lưỡng Trọng trận kết hợp chân nguyên Nghê Tử Cường đủ giết cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cực hạn. Dù Lâm Tiêu cũng là luyện dược đại sư bát phẩm cũng không thể ngay lập tức tìm ra điểm yếu trận pháp, phá tan ngay.



Thực lực như vậy dù là luyện dược đại sư cửu phẩm cũng không làm nổi, tiểu tử này rốt cuộc là yêu nghiệt gì?



Tuy lòng giật mình nhưng Nghê Tử Cường không ngây người. Trong khoảnh khắc Sinh Tử Lưỡng Trọng trận bị phá, gã quát to nhanh chóng vỗ một chưởng vào Lâm Tiêu.



- Nộ Hủy Thiên Đoạn!



Ầm!



Một chưởng ảnh khổng lồ xuất hiện trong không trung kèm theo lực lượng không gì địch nổi ầm ầm đè tới Lâm Tiêu.



Lâm Tiêu rống to:



- Thông Thiên Nhất Đao!



Lâm Tiêu phát ra đao ý thập phẩm viên mãn. Đao ý đậm đặc phóng lên cao, uy hiếp khủng bố khiến hư không rung rinh, hơi thở tuyệt vọng vô tận tràn ngập thiên địa.



Răng rắc!



Đao quang sấm sét khủng bố xé rách bàn tay to Nghê Tử Cường vỗ ra, bẻ gãy nghiền nát ầm ầm đến trước mặt gã.



Nghê Tử Cường biến sắc mặt, lòng thầm rít gào. Không thể nào, đây là đao ý thập phẩm viên mãn! Lâm Tiêu chỉ là võ giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ sao lại có thành tựu đao ý khủng khiếp như thế?



Nghê Tử Cường hoảng hồn vội vàng thúc giục Hư Không áo giáp.
Ầm!



Đao chưởng va chạm, xung lực mạnh mẽ khuếch tán từ giữa hai người. Lâm Tiêu, Nghê Tử Cường thụt lùi vài trăm thước.



Nghê Tử Cường tự tin cười khẩy nói:



- Lâm Tiêu, chỉ băng vào chút khả năng này ngươi cũng mơ cướp Hư Không áo giáp của ta? Quá nực cười. Có bản lĩnh gì thì cứ ra chiêu hết đi, ta chống mắt xem ngươi có giết ta nổi không!



Nghê Tử Cường dựa vào Hư Không áo giáp bẩm sinh đã ở thế bất bại. Trừ phi cường giả vô địch Quy Nguyên cảnh hậu kỳ hay vài cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cực hạn hợp sức mới uy lực gã được. Một mình Lâm Tiêu mà muốn giết Nghê Tử Cường, đúng là người nằm mơ nói mộng.



Lâm Tiêu nhíu mày. Tuy Nghê Tử Cường cũng đến Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cực hạn nhưng yếu hơn hắn một bậc, nhờ có Hư Không áo giáp nên hai bên đánh ngang tay, rơi vào cục diện bế tắc. Lâm Tiêu muốn hạ gục Nghê Tử Cường thì hắn phải thi triển Thiên Tinh Thần Khung Ấn hoặc nhất muội chân hỏa, và chưa chắc sẽ đánh chết được gã. Hai thứ đó là vũ khí bí mật của Lâm Tiêu, hắn không muốn lộ ra.



Lâm Tiêu cảm giác Phân thân Toản Địa Giáp đang ở đâu, hắn nhếch môi cười khẩy nói:



- Không giết được ngươi? Vậy hãy chờ xem!



Cách chỗ Lâm Tiêu, Nghê Tử Cường hơn ngàn dặm, bốn con yêu thú khổng lồ xẹt qua chân trời.



Phân thân Toản Địa Giáp chợt khựng lại, vẻ mặt khó hiểu nhìn đằng trước:



- A?



Xích Loan Hỏa Phượng, Yêu Lang Mắt Bạc, Tử Tê Một Sừng hỏi:



- Kim Giáp huynh đệ, sao vậy?



Phân thân Toản Địa Giáp trả lời:



- Ta cảm giác hơi thở của võ giả nhân loại.



Yêu Lang Mắt Bạc, Tử Tê Một Sừng đồng thanh kêu lên:



- Võ giả nhân loại? Ở đâu?