Võ Đạo Đan Tôn

Chương 954 : Được báu vật (1)

Ngày đăng: 00:51 19/04/20


- Ăn thịt võ giả nhân loại!



- Theo ta!



Phân thân Toản Địa Giáp hóa thành luồng sáng bay tới trước.



Ngoài ngàn dặm, Lâm Tiêu và Nghê Tử Cường lại chạm chưởng.



Bùm!



Hai người lùi lại, không bị thương chút nào.



Nghê Tử Cường nghiến răng thầm nghĩ:



- Bà nội nó, lực phòng ngự của Lâm Tiêu biến thái quá, xem ra hôm nay muốn đánh chết hắn thì khó.



- Nhưng ta không giết được hắn nhưng người khác chắc có thể. Tiểu tử này có nhiều linh dược như vậy, ta mà truyền tin ra thì . . . Ha ha ha, có một đống người muốn giết hắn. Khi đó ta ngư ông đắc lợi, tốt nhất là lưỡng bại câu thương, báu vật trên người bọn họ đều thuộc về ta.



Nghê Tử Cường âm trầm suy tính. Trong Đế quốc Thiên Huyền, hình tượng của Nghê Tử Cường cao lớn, chính nghĩa. Nhưng ít ai biết Nghê Tử Cường từng hại chết nhiều võ giả, mấy bằng hữu tốt của gã ngày xưa bị gã dụ vào bầy thú nên mới chết. Mục đích chỉ vì Nghê Tử Cường muốn có một món báu vật của đối phương.



Nghê Tử Cường dứt khoát thu tay về:



- Lâm Tiêu, hiện tại ngươi không giết ta được, ta cũng không thể giết ngươi, thôi dừng tay đi.



Nghê Tử Cường quay người định đi, thầm suy tính truyền tin cho ai để tiện xúi giục đối phương và Lâm Tiêu lưỡng bại câu thương, cuối cùng báu vật rơi hết vào tay gã.



Lâm Tiêu cười khẩy nói:



- Ngươi muốn trốn sao?



- Tiểu tử thối, tưởng ta sợ ngươi sao?



Ầm ầm ầm!



Hai bên lại đánh túi bụi.



Đánh nhau mấy chục chiêu sau Lâm Tiêu lắc người rút lui:



- Tiểu gia không chơi với ngươi nữa.



Lâm Tiêu bỗng biến thành luồng sáng khuất xa phía cuối trời, bỏ lại Nghê Tử Cường.



Nghê Tử Cường thở hắt ra, khó hiểu nhìn bóng lưng Lâm Tiêu biến mất:



- Tên khùng.
Ong ong ong!



Nghê Tử Cường biến mất trong hư không, xuất hiện cách mấy trăm thước, nhảy vài cái biến mất khỏi cảm giác của bốn yêu thú.



Yêu Lang Mắt Bạc quát to:



- Đuổi theo!



Yêu Lang Mắt Bạc há to mồm máu, ánh mắt hung ác.



Xích Loan Hỏa Phượng nhìn Phân thân Toản Địa Giáp, hỏi ý:



- Kim Giáp đại ca thấy sao?



Thông Thiên Nhất Trảo của Phân thân Toản Địa Giáp đã hoàn toàn chấn nhiếp chúng nó.



Phân thân Toản Địa Giáp uy nghiêm mở miệng nói:



- Chỉ là võ giả nhân loại bình thường, lần này bỏ qua đi, dù sao mục đích vào Sinh Tử Quỳnh Lâu quan trọng nhất là tìm sinh mệnh chi tinh cho các vị đại nhân.



Phân thân Toản Địa Giáp nhập vai rất nhanh.



Xích Loan Hỏa Phượng, Tử Tê Một Sừng gật đầu, nói:



- Kim Giáp đại ca nói đúng.



- Chúng ta mau tìm lối vào tầng thứ ba, nếu bị yêu thú khác giành trước thì không hay.



Yêu Lang Mắt Bạc liếm đầu lưỡi đỏ máu, không cam lòng vì không thể ăn thịt võ giả nhân loại, nhưng nó biết Phân thân Toản Địa Giáp nói đúng. So với sinh mệnh chi tinh thì nhân loại bình thường quá nhỏ bé không đáng kể.



Vù vù vù!



Đằng trước cánh rừng, một bóng người xẹt qua đáp xuống sơn cốc.



Nghê Tử Cường ho hai ngụm máu:



- Khụ khụ.



Thi triển bí pháp làm kinh mạch trong người Nghê Tử Cường đứt đoạn nhiều khúc, toàn thân đau nhức.



Nghê Tử Cường sắc mặt âm trầm nói:



- Xui quá là xui, chẳng hiểu sao gặp mấy con yêu thú.