Võ Đạo Đan Tôn
Chương 955 : Được báu vật (2)
Ngày đăng: 00:51 19/04/20
Nghê Tử Cường vỗ chưởng đào một cái hang, gã chui vào trong. Nghê Tử Cường lấy một viên Hoạt Lực Chi Châu to cỡ móng cái ra khỏi không gian giới chỉ, gã hấp thu sức sống trong Hoạt Lực Chi Châu, chậm rãi chữa lành vết thương.
Nghê Tử Cường bị thương quá nặng, dù có Hoạt Lực Chi Châu, muốn hoàn toàn khỏe mạnh cần một, hai ngày.
Nghê Tử Cường mới chìm vào tu luyện không lâu thì . . .
Ầm!
Ngọn đồi Nghê Tử Cường ẩn núp bỗng chốc sụp đổ.
Nghê Tử Cường sợ hết hồn hết vía, bốn con yêu thú đến nhanh vậy? Chúng nó đuổi theo mau vậy sao?
Nghê Tử Cường ngước nhìn trời, thấy một người cười tủm tỉm từ trên trời giáng xuống.
Lòng Nghê Tử Cường chìm xuống:
- Là ngươi . . .
Người đến là Lâm Tiêu.
- Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi còn muốn chiến đấu với ta tiếp sao?
Nghê Tử Cường cố ra vẻ bình tĩnh nói:
- Chỉ bằng vào ngươi? Mới rồi không đánh lại ta, bây giờ vẫn như vậy.
Lâm Tiêu nhếch mép:
- Vậy sao?
Bỗng một đao chém ra.
Vù vù vù!
Lôi hà màu lam tuôn ra đập vào người Nghê Tử Cường.
Cơ thể Nghê Tử Cường chỉ mới phục hồi chút ít lại rách toạc, gã phun máu:
- Phụt!
- Đáng ghét!
Lửa hư vô chui vào trán Nghê Tử Cường, cắt đứt mọi cơ hội sống.
Nghê Tử Cường chết, Hư Không áo giáp trên người gã và không gian giới chỉ trên tay thành vật vô chủ. Lâm Tiêu không thèm nhìn, hắn phất tay cất hết vào không gian Thương Long Tí.
Sau khi Hư Không áo giáp được nhấc lên, một khối ngọc giản toát ra dao động linh hồn kỳ lạ lộ ra.
- Quả nhiên có điều lạ.
Bốp!
Lâm Tiêu vươn một ngón tay nghiền nát ngọc giản, hắn vọt lên cao, nhảy vài cái biến mất phía chân trời.
Lâm Tiêu rời đi mấy chục giây sau.
Vù vù vù!
Vài cường giả từ xa bay đến, đáp xuống sơn cốc.
- Mới rồi dao động hồn ngọc truyền ra từ dây, là ai gặp nguy hiểm khởi động hồn ngọc?
- Tìm đi! Dao động hồn ngọc biến mất chắc từ chỗ này.
- Đã tìm được!
Vù vù vù!
Mấy bóng người nhảy vọt tới trước xác chết của Nghê Tử Cường.
- Không ngờ là Nghê Tử Cường, ai giết hắn?
- Hư Không áo giáp trên người Nghê Tử Cường đã mất. Thực lực của Nghê Tử Cường không phải là đỉnh cao nhất nhưng cũng cỡ Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cực hạn, cộng với Hư Không áo giáp, trừ cường giả vô địch Quy Nguyên cảnh hậu kỳ ra võ giả bình thường không thể giết chết hắn.
- Rốt cuộc là ai? Lăng Thiên Hậu của Đế quốc Thần Võ hay Tiêu Thu Tuyết của Đế quốc Minh Nguyệt?
Mấy người biểu tình trầm trọng.
- Hừ! Mặc kệ là ai, may mắn chúng ta không chạy đến ngay, nếu không cũng sẽ gặp nguy hiểm.
- Đúng vậy! Cường giả có thể giết Nghê Tử Cường thì chắc chắn chúng ta không đấu lại.