Võ Động Thiên Hà
Chương 270 : Ngoài dự liệu
Ngày đăng: 21:35 20/04/20
Tuyết Ông tiên sinh và Mạc Bách Uy cũng không tiếp tục tranh đấu. Hai người ý thức được sự tình không tốt đẹp lắm nên cùng hiểu ý dừng tay lui lại phía sau, tập trung vào người Vân Thiên Hà. Những người này phần lớn Vân Thiên Hà đều chưa gặp bao giờ, cũng không biết là từ đâu đến nhưng không thể nghi ngờ là cũng chung một trận tuyến.
- Nam Vực Hoa Thần Chính Giáo, Bắc Vực Sát Sương Thành, Thiên Đảo Vực Nam Minh Quang Thiên, Tây Vực Thiên Tây Lý Quỳnh Sơn. Các ngươi đều là thái sơn bắc đẩu một phương đến Đông Vực ta tự nhiên là khách quý chỉ có điều các ngươi đến bắt người Đông Vực chúng ta có phải là thiếu lễ độ không.
Đúng lúc này một lão giả mặc áo báo tro từ một hướng khác bất ngờ xông đến mấy người Nam Minh Khai.
Nam Minh Khai vừa thấy vị lão giả này trong lòng không khỏi cười khổ hóa ra là một người đã quen biết từ lâu vì vậy nói:
- Quách Canh Đà lẽ nào sư môn phái ngươi đến đây sao? Ngươi có nghĩ đến khi gặp ta sẽ bị đánh một trận sao?
Quách Canh Đà mở miệng nói:
- Mấy lão thất phu các ngươi không nói thì thôi lại còn làm ra chuyện trộm đạo thế này, người mang Tinh Mệnh xuất hiện trong Đông Vực chúng ta, vậy các ngươi nói bọn ta có nên ngăn cản các ngươi bắt người hay không?
- Mấy người ngoại quốc các ngươi đến Đông Vực chúng ta thì là khách, đương nhiên Đông Vực phải trọn đạo đãi khách. Nhưng nếu các ngươi muốn bắt người mang Tinh Mệnh vậy hôm nay cứ ra tay đi. Nếu các ngươi có bản lĩnh thì các ngươi đưa tiểu tử này đi ta tuyệt đối không nói lời vô ích.
Lúc này hai bên trái phải Quách Canh Đa có hai lão giả trông rất cổ quái, tóc nửa đen nửa trắng đi ra. Hai mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn về phía Thần Hoa Diệu, thần tình mang theo chút dị dạng hiển nhiên là lúc còn trẻ đã từng theo đuổi Thần Hoa Diệu.
Mạc Bách Uy cũng nói:
- Hạ sư huynh hà tất phải khách khí với bọn chúng. Nếu người Tinh Mệnh xuất ra từ Đông Vực chúng ta vậy nên để người Đông Vực chúng ta định đoạt còn không đến phiên người ngoại quốc nhúng tay vào.
Quách Canh Đà cũng nói:
- Cũng là người quen biết lâu năm vậy có một biện pháp đó là đầu tiên hỏi qua tiểu oa nhi này thử xem hắn muốn theo phe nào.
Quách Canh Đà vừa nói đến đây đột nhiên thanh âm tắc nghẽn, ngay giữa đoàn người bọn họ, lúc này không có ai phát giác ra mới xuất hiện thêm một lão đầu, nhân lúc mọi người không để ý lão đầu này lao đến nắm lấy Vân Thiên Hà chạy về phía nam.
Những người khác thấy đuổi không kịp nhưng cũng không muốn để người khác đục nước béo cò nên cũng dừng lại chặn đường Nam Minh Khai và Thần Hoa Diệu.
Nam Minh Khai nhìn thấy Vân Thiên Hà bỏ chạy về phía Nam ứng với suy đoán của hắn trong lòng cũng không cấp bách liền gật đầu với Thần Hoa Diệu rồi nói với mấy lão giả chặn đường:
- Nếu các vị muốn đấu một chút vậy thì tại hạ cũng muốn kiến thức cao chiêu của Đông Vực.
Cứ như vậy, vốn là một hồi truy đuổi cuối cùng do Lâm Cận Hiên phá rối, hiện tại tất cả các cao thủ đã mất đi mục tiêu cũng không có việc gì làm liền quay sang thử chiêu. Sau giờ ngọ ở ngoại ô kinh thành là một màn trời rung đất chuyển.
Vân Thiên Hà thúc ngựa lao nhanh về phía Nam.
Trong lòng hắn cũng tràn ngập nghi hoặc tại sao Lâm lão đầu lại dặn đi dặn lại phải đi về phía Nam và lúc cùng đường thì nhảy xuống Long Hồ, rốt cuộc là trong đó có huyền cơ gì.
Nhưng mà khi đến Tuyên Châu rốt cục thì Vân Thiên Hà cũng biết tại sao Lâm lão đầu lại muốn hắn xuôi Nam. Hắn đi đến mấy nơi kiểm soát thì phát hiện nơi nào cũng bố trí mai phục thập phần nghiêm mật chỉ có trạm kiểm soát phía Nam là có phần lỏng lẻo hơn.
Là ai bày ra thiên la địa võng nhằm vào hắn. Đột nhiên Vân Thiên Hà nhớ đến mảnh giấy mà Lâm lão đầu đưa cho hắn. Vân Thiên Hà liền lấy từ trong lòng ra tờ giấy thì thấy bên trên toàn là mật văn Viêm Hoàng cục.
Đây là một mật báo do tình báo doanh khẩn cấp đưa đến. Tối hôm qua lúc tin tức mình vào kinh bị lộ các thế lực khắp kinh thành cũng đã ngầm bố trí, nhất là với các trạm kiểm soát ở ngoại thành lại càng bố trí chặt chẽ mà trọng điểm là phương Bắc. Mục đích là muốn bắt sống hắn tạo kinh thành, ngăn ngừa hắn trở lại Đồ gia.
Mà bức mật thư này ghi rõ các điểm bố trí mai phục của các thế lực nhất là phía Bắc được bố trí cực kỳ nghiêm mật. Đây hẳn là phương án hai nếu không vây bắt được hắn ở kinh thành sẽ phong tỏa đường lui… Không chỉ muốn bắt sống hắn mà còn muốn phong tỏa tin tức từ phía Bắc truyền đến, rất có thể là bắt đầu thực thi kế hoạch nhằm vào Bắc quân.
Vốn Vân Thiên Hà cũng dự định đi về phía Bắc nhưng xét thấy tình hình hiện tại thì hắn đi về phía Bắc nửa bước cũng khó khăn nhất là trong thời điểm then chốt này. Cứ tránh đi một thời gian rồi trở về phương Bắc lúc đó chắc sẽ không còn nguy hiểm như bây giờ.
Hạ quyết tâm xong Vân Thiên Hà hủy tờ mật thư dứt khoát thúc ngựa tiếp tục hướng về phía Nam xuyên quá Tuyên Châu thẳng hướng Lợi Châu, như vậy có thể tránh được mai phục.
Chỉ là kế hoạch luôn có sự biến hóa, khi Vân Thiên Hà giục ngựa chạy qua Tuyên Châu đi tới phụ cân Long Tu hà thì đột nhiên xuất hiện tin tức An thúc đang bị áp giả về Long Hồ đảo lại làm quẫy nhiễu kế hoạch ban đầu của Vân Thiên Hà.