Võ Động Thiên Hà

Chương 316 : Linh động tiểu bạch viên

Ngày đăng: 21:36 20/04/20




Ác Xà Phong cư nhiên có thân ảnh con người, thân ảnh này có phải là dã nhân, hoặc là người tới thăm dò Ác Xà Phong, tất cả tạm thời không thể kết luận.



Bất quá có một điều Vân Thiên Hà có thể khẳng định được, kẻ này có thể ẩn dấu khí tức, đồng thời còn làm cho chính mình không cảm nhận được, chỉ sợ không phải là người bình thường, Vân Thiên Hà lên tiếng nhắc nhở Đường Linh Toa, hai người tiếp tục thăm dò, lần này tâm thần Vân Thiên Hà càng thêm tập trung, càng thêm cẩn thận.



Đi xung quanh hình tam giác kia, vị trí tọa độ chỉ chính là tiến vào trong thâm sơn, bắt đầu vào địa phương nham thạch, mà lần này vị trí tiêu ký mới tương đối dễ nhìn thấy, Vân Tiên Hà rất dễ dàng tìm thấy đồ án hình tam giác bắt mắt.



Bất quá cũng có một chút kỳ quái, Vân Thiên Hà cảm ứng thăm dò phát hiện ra, khi bọn họ theo tọa độ vị trí đồ án chỉ tìm kiếm, xung quanh tự hồ không có xà tinh thú, hoặc là ngụy tinh thú xuất hiện, điều này càng làm cho Vân Thiên Hà cảm thấy nơi này vô cùng cổ quái.



Dựa theo tốc độ của bọn họ, lúc này đã tới vị trí tọa độ thứ năm, thế nhưng ba người vẫn đi theo sau bọn họ đã sớm bị bỏ lại thật xa phía sau, triệt để không cảm ứng được nữa, nhất thời nửa khắc phỏng chừng bọn họ không thể nào theo kịp.



Đúng lúc này, Đường Linh Toa đột nhiên kinh hô một tiếng nói:



- A, Thiên Hà, huynh xem kia là vật gì?



Vân Thiên Hà cảnh giác, lập tức nhìn theo phương hướng ngón tay Đường Linh Toa chỉ, nhưng biểu tình trên mặt nhanh chóng trở nên cổ quái, bởi vì khi bọn họ quay đầu nhìn, cái gì cũng không thấy, vì vậy liền nói với Đường Linh Toa:



- Nàng nhìn thấy gì, ta cư nhiên không cảm ứng được một chút động tĩnh nào, thực sự kỳ quái!



Đường Linh Toa nói:



- Muội thấy được cái bóng theo như lời huynh nói là con người, vừa rồi muội phát hiện cái bóng của hắn có đuôi, hình như không phải là con người!



- Không phải người?



Trong lòng Vân Thiên Hà càng cảm thấy kinh ngạc, lẩm bẩm nói:




Đường Linh Toa đã sớm nghĩ tới điều này, vì vậy liền gật một sợi dây leo, chỉ chỉ về phía tiểu bạch viên, nhất thời tiểu bạch viên phát ra tiếng cười hắc hắc vui vẻ, bắt đầu né tránh sợi dây leo, chơi đùa rất vui vẻ.



Chơi một hồi, Đường Linh Toa lại lấy ra thực vật, tiểu bạch viên vừa thấy, lập tức hài lòng, vui vẻ xèo xèo kêu to, càng không ngừng phất tay, Đường Linh Toa liền ném tới, nó nhanh chóng tiếp được, từng ngụm từng ngụm nuốt ăn.



Sau khi tiểu bạch viên ăn xong, Đường Linh Toa lại lấy ra thực vật, nhưng lần này còn không chờ nàng vứt ra, tiểu bạch viên liền nhảy tới giật lấy, rồi ngồi xổm tại gần Đường Linh Toa ăn ngon lành, Đường Linh Tòa thử bước vài bước về phía tiểu bạch viên, thấy nó không đề phòng, vì vậy liền vươn tay.



Tiểu bạch viên phát hiện Đường Linh Toa đưa tay tới, đầu tiên là có chút đề phòng, lông trắng toàn thân dựng thẳng lên, nhưng lại nhìn Đường Linh Toa một chút, bộ lông dần dần thả long, đợi khi Đường Linh Toa xoa xoa vào bộ lông trắng mềm mại, thân thể có chút sợ hãi căng cứng, nhưng thấy Đường Linh Toa không có động tác nguy hiểm nào, liền để nàng tùy ý vuốt ve.



Đường Linh Toa xoa xoa vài cái, thấy Vân Thiên Hà lắc đầu nhìn nàng, vì vậy hội ý thu tay lại, quay trở về.



Bất quá tiểu bạch viên trải qua một đoạn thời gian chơi đùa vui vẻ với Đường Linh Toa, cảnh giác đối với Đường Linh Toa đã giảm đi rất nhiều, chờ khi nó ăn xong thực vật trong tay, vỗ vỗ cái bụng, trừng mắt nhìn Đường Linh Toa, giống như bộ dáng còn chưa ăn no, Đường Linh Toa lại lấy ra thực vật đưa cho nó.



Đến khi Đường Linh Toa lấy hơn phân nửa thực vật trong bao quần áo đưa cho tiểu bạch viên, lúc này nó mới thỏa mãn vỗ vỗ cái bụng căn tròn, hướng về phía Đường Linh Toa làm mặt quỷ chơi đùa. Đường Linh Toa tiếp tục chơi đùa với tiểu gia hỏa một hồi. Vân Thiên Hà kiên trì chờ đợi, mà sự cảnh giác của tiểu bạch viên đối với hai người thả lỏng một lần nữa, tiểu bạch viên đột nhiên nhảy lên trên một cành cây, sau đó hướng về phía bọn họ huy huy cánh tay, hình như muốn dẫn hai người tới một chỗ nào đó.



- Theo nó đi!



Vân Thiên Hà rốt cuộc nhìn thấy tiểu bạch viên có điểm hồi báo rồi, hướng về phía Đường Linh Toa cười cười, hai người liền đi theo tiểu bạch viên tới sườn núi, nhưng phương vị lại là lòng núi tạo với xà huyệt thành hình bình hành.



Mãi cho đến khi Vân Thiên Hà và Đường Linh Toa đi theo tiểu bạch viên đi tới vị trí mấy cây đại thụ rậm rạp, nơi này có một sơn động, tiểu bạch viên tới trước sơn động liền đừng lại, đột nhiên có một cái bóng lướt qua, Vân Thiên Hà nhất thời cảnh giác.



Lúc này đây, Vân Thiên Hà chân chính phát hiện ra cái bóng này, đây mới chính là hình bóng con người, hơn nữa trong nháy mắt hắn nhìn thấy, bộ dạng người này rất cổ quái, cư nhiên chính là dã nhân!



Tiểu bạch viên thế nào dẫn tới hắn địa phương dã nhân ở lại?