Võ Động Thiên Hà
Chương 317 : Dị nhân thần bí
Ngày đăng: 21:36 20/04/20
ÁVân Thiên Hà nghĩ sự tình tựa hồ có chút vượt qua dự liệu của hắn, càng lúc càng trở nên quỷ dị.
So với nói là dã nhân, còn không bằng nói bọn họ là dị tộc, khi tiểu bạch viên huy động cánh tay, tựa hồ là muốn kéo Đường Linh Toa tiến vào trong sơn độc, lúc này mới có hai dã nhân không mặc quần áo chặn trước lối đi của tiểu bạch, đồng thời đề phòng cẩn thận.
Hơn nữa làm cho Vân Thiên Hà vô cùng kinh ngạc chính là, hai dã nhân không mặc quần áo này cư nhiên lại là nữ nhân. Trước ngực có một đôi song phong chỉ dùng một mảnh lá cây che phủ, động thêm lân phiến che khuất một chút, còn lại toàn bộ hầu như đều bị lộ hết bên ngoài, hơn nữa vật phẩm trang sức trên người hai dã nhân này đều là các loại như khớp xương, chỉ có nơi riêng tư là dùng một mảnh da rắn che giấu, chạy tới trước chắn đường.
Da của hai người này có màu xanh biếc, càng kinh khủng hơn nữa, trong động phủ có thêm hai nữ nhân đi ra, trên cổ bọn họ có màu sắc ban lan, nhưng bộ dáng dữ tợn giống như độc xà, mà độc xà đều hướng về phía bọn họ thè lưỡi.
- Không được nhìn!
Đường Linh Toa thấy đột nhiên xuất hiện mấy quái nhân như vậy, cộng thêm thấy trên người bọn họ hầu như không mặc quần áo, lúc này xấu hổ đỏ mặt, trợn mắt liếc nhìn Vân Thiên Hà, sẵng giọng.
Chi chi!
Tiểu bạch viên đối với những quái nhân này hình như rất quen thuộc, nhảy tới trước mặt mấy quái nhân, chi chi khoa chân múa tay kêu loạn, dùng bàn tay nhỏ bé chỉ chỉ vào Đường Linh Toa. Hai dã nhân chắn trước cửa động cũng dùng đôi con ngươi màu trắng thỉnh thoảng liếc nhìn Đường Linh Toa, từ địch ý ban đầu dần dần trở nên hiền lành. Vân Thiên Hà quan sát mấy người này, vừa quan sát bọn họ vừa thuận tiện chú ý tới hoàn cảnh địa hình xung quanh. Ở nơi này có rất nhiều độc xà, nhất là chính giữa sơn động kia, Vân Thiên Hà cảm giác trong đó còn có nhiều độc xà hơn nữa, chỉ là mấy quái nhân này qua lại giữa đám độc xà, thậm chí chân bước ngay bên cạnh chúng, tựa hồ không có bất cứ ảnh hưởng nào.
Căn cứ vào kinh nghiệm phán đoán, Vân Thiên Hà nghĩ tại thế giới này chỉ có dị tộc mới có hình dạng như vậy, chỉ là những người này rốt cuộc là chủng tộc nào? Hắn còn có chút không rõ ràng, lấy kiến thức của hắn đối với dị tộc cùng khổ nhất, cũng không nguyên thủy tới mức như vậy, cho dù là giao lưu ngôn ngữ cũng chỉ là một vài phát âm giai đoạn rất nguyên thủy.
Trải qua tiểu bạch viên làm kẻ trung gian giao lưu câu thông, một người đeo đầy vật phẩm trang sức bằng khớp xương các loại trong mấy nữ quái nhân bước về phía trước hai bước. Đề phòng trừng mắt liếc nhìn Vân Thiên Hà, rồi đưa tay lên, chi chi nói một đoạn ngôn ngữ loạn thất bát tao, bộ dạng vừa nói vừa dùng cánh tay biểu đạt, thực giống như những tên khất cái ăn xin bên đường.
Trong lòng Vân Thiên Hà buồn bực, động tác của những người này, hẳn là muốn hướng về hắn hỏi về vật gì đó, thế nhưng hắn cũng không hiểu là cái gì, vô cùng khó hiểu. Lúc này tiểu bạch viên chạy tới, hướng về phía Vân Thiên Hà nhe răng nhếch miệng chi chi kêu loạn vài tiếng, sau đó liền tìm trên mặt đất một hình tam giác.
Lúc này, lão giả dị nhân đứng tại chỗ lớn tiếng quát một câu, mọi người đứng xung quanh đột nhiên hoan hô, cả đám đều chạy tới vây xung quanh Vân Thiên Hà rung rung lắc lắc, cảm giác như hung khí rung động, làm Đường Linh Toa sợ đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.
Trong lòng Vân Thiên Hà cũng không quá tự nhiên, hắn không biết những dị tộc này rốt cuộc muốn làm gì, bất quá cũng may thoạt nhìn không hề có địch ý.
Sau khi những người này hoan hô xong, lão giả còn nói vài câu, những người này đều bắt đầu bận rộn chuẩn bị công việc gì đó, tựa hồ là chuẩn bị nghi thức tế tự.
Vân Thiên Hà chờ đợi tại địa phương cổ quái này ước chừng nửa canh giờ, lúc này lão giả dị nhân đột nhiên lần thứ hai hướng về phía Vân Thiên Hà làm tư thế mời nói:
- Khách nhân, đến!
Nói xong, liền đi về phía một sơn động khá lớn.
Lúc vào sơn động, nơi này không hề có độc xà, bên trong rất ngăn nắp sạch sẽ, mà sơn động này tựa hồ là do tự nhiên hình thành, bên trong có một số cảnh quan rất thần dị, mười phần xinh đẹp. Trên đỉnh còn có giọt nước mưa rơi xuống, phía dưới giống như là dòng suối nhỏ chảy suôi, Vân Thiên Hà theo lão giả đi qua một tảng đá, liền tới một động thính khác.
Ánh sáng trong động thính này có chút ảm đạm, thế nhưng Vân Thiên Hà phát hiện ra nơi này có một cỗ khí tức nguyên thủy mà thần bí, bên trong có một khối thạch thai phát quang, xung quanh thạch thai này có rất nhiều vật phẩm tế tự, hình như nơi đây là địa phương những dị nhân này dùng để tế tự.
Chỉ chốc lát sau, khi những dị nhân đều tiến vào trong động thính, mang lên vật phẩm tế tự, liền thành kình quỳ gối dưới đất, lão giả ngâm xướng hồi lâu, cuối cùng liền dẫn Vân Thiên Hà tới trước thạch thai.
Khi Vân Thiên Hà đi tới trước mặt thạch thai, thấy đồ án bên trên thạch thai, nhất thời không thể tưởng tượng được trừng lớn con ngươi. ại?